Tống Thì Hành

Chương 480 : Hội minh Mộc Đao Câu (4)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


- Trần Chủ bộ nói. Mã hòa thượng không rất cam tâm, cho nên ở Mộc Đao Câu mời Cửu Long trại và Ngũ Mã trại và vài vị đương gia, hy vọng có thể khuyên bảo bọn họ đáp ứng. Chủ yếu nhất vẫn là, nếu Cửu Long trại không chịu cúi đầu, Mã hòa thượng muốn nhân cơ hội nuốt Cửu Long trại, để tránh bọn họ sinh thêm sự cố. Dù sao, bên trong chuyện này có chút phức tạp, Trần Chủ bộ cũng rất đau đầu.



Chắc chắn Trần Đông đau đầu rồi!



Ngọc Doãn day mũi, không nói gì.



Mà Trần Quy thì ngồi ở chỗ cũ, đăm chiêu suy nghĩ.



Cao Thế Quang đi theo Ngọc Doãn cũng được một thời gian, sớm đã không phải là anh nông dân mới đến Khai Phong không hiểu gì cả rồi.



Ông cũng hiểu rõ, lần này Ngọc Doãn đã tốn không ít tâm tư vào việc cướp giết Lỗ Tặc.



Hai trăm ngàn quan ám hoa đã chuyển tới Tây Sơn.



Nếu không thể giải quyết Lỗ tặc, Ngọc Doãn sẽ gặp phải tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.



- Nguyên Tắc nghĩ thế nào?



Trần Quy đột nhiên mở mắt ra, hạ giọng nói:



- Giết!



- Ồ?



- Nếu Xích Trung khăng khăng một mực không theo, thì xử lý hắn.



Không phải chứ!



Ngọc Doãn chấn động.



Cửu Long trại cũng có hơn vạn người, muốn nuốt Cửu Long trại, cũng không hề dễ dàng. Nếu sớm quyết định còn dễ làm việc hơn. Nhưng hiện tại, Lỗ Tặc đã vượt qua Hoàng Hà, đang đuổi tới Tương Châu. Hiện tại động thủ, chẳng khác nào nội chiến. Cho dù là thượng giết chết Cửu Long trại, chỉ sợ cũng tổn thất thê thảm và nghiêm trọng. Kể từ đó, vậy giải quyết hai vạn Lỗ tặc như nào?



- Chuyện này, Mã hòa thượng không thể ra mặt.



- Kính xin Nguyên Tắc chỉ giáo.



Trần Quy mệnh Cao Trạch Dân mang bản đồ Hà Bắc lộ tới, trầm ngâm một lát rồi nói với Ngọc Doãn:



- Việc này, còn cần lang quân ra mặt mới được.




Gã ngồi với Đoạn Thiên Nhai thủ lĩnh của Ngũ Mã trại, có chút bất mãn nói:



- Các đạo nhân mã, thì có Xích Trung hắn là gần Bình Sơn nhất, các lộ hảo hán khác đều đã đến, nhưng Xích Trung hắn thì vẫn chưa xuất hiện là sao? Thật là quá mức ngông cuồng đấy.



Đoạn Thiên Nhai cũng cảm thấy bất đắc dĩ, hạ giọng nói:



- Mã thủ lĩnh không nên tức giận, chắc là Xích Thiên Vương có việc trì hoãn, cho nên mới tới chậm.



Dù sao ngày mai mới hội minh, chắc chắn Xích Trung sẽ xuất hiện.



Mã thủ lĩnh tốt nhất vẫn suy nghĩ nên làm thế nào khuyên bảo Xích Trung đồng ý. Ngươi cũng biết, nếu thái độ núi Phong Long hắn không rõ, Ngũ Mã trại ta dù hưởng ứng thì cũng vô cùng phiền toái. Ta nghe nói, Lỗ Tặc đã đến Tương Châu, chuẩn bị nghỉ ngơi và chỉnh đốn.



Phỏng chừng chậm nhất đầu tháng sau, bọn họ nhất định sẽ đến Tán Hoàng.



Nếu nhanh chóng đưa ra chủ ý, huynh đệ bên này cũng không biết nên làm thế nào...



Mã Khuếch nghe vậy vội vàng trấn an.



Nói chuyện với Đoàn Thiên Nhai vài câu thì Mã Khuếch cáo từ rời khỏi.



Gã còn muốn giao lưu với các lộ thủ lĩnh khác, vì thế liền gọi Trần Đông chuẩn bị đi du thuyết.



- Thiếu Dương, ta vốn cho là tất cả đều là nam nhi nhiệt huyết, chắc chắn sẽ vui mừng hưởng ứng.



Nào ngờ lại xảy ra tình trạng như này...Nếu hành động lần này không thành công, Mã hòa thượng ta còn mặt mũi nào đi gặp Ngọc Lang quân nữa?



Hai người đi ra cửa sân, đến một nhà trọ.



Không ngờ chưa đi được bao lâu, từ trong hẻm nhỏ bên đường xông ra một đám người.



Một người áo đen cầm đầu, không đợi Mã Khuyếch phản ứng, đã lắc mình đến trước mặt gã.



- Mã hòa thượng, chủ nhân nhà ta cho mời.



Một thanh chủ thủy sắc bén cắm vào lưng Mã Khuếch, bàn tay hắc y nhân kia khoác lên vai Mã hòa thượng tươi cười. Từ xa nhìn cứ như là bạn tốt lâu năm gặp lại. Người đó nói nhỏ bên tai Mã Khuếch:



- Mã thủ lĩnh không cần lo lắng, chủ nhân nhà ta không có ác ý...Chỉ có điều trong tình huống này, không tiện ra mặt.