Tống Thì Hành

Chương 491 : Tình thế hỗn loạn Mạc Bắc (2)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Nhâm Trọng chăm chú nhìn Ngọc Doãn, au một lúc lâu, đột nhiên cười chua xót.



- Nói thật, lão nô cũng không đồng ý với quyết định này của bệ hạ.



Nhưng bệ hạ lại nói, việc này cần được Đại vương đồng ý, nếu không như thế, nàng thà rằng sống quãng đời còn lại Tây Châu.



- Hả?



- Bệ hạ ý muốn ra bắc Mưu Na Sơn.



Ngọc Doãn nhăn lông mày, thầm nghĩ một tiếng: quả thế.



Hắn đã đoán được đáp án, lại nghĩ mãi mà không rõ, Dư Lê Yến vì sao phải tìm hắn hỗ trợ? Hắn hiện giờ thân tại Yến Kinh, lệ thuộc quản lý Nguyên soái phủ binh Mã Hà Bắc, nghe theo sai phái An Phủ Chế Trí Sứ Chủng Sư Trung Hà Bắc đông lộ. Ở triều Đại Tống, hắn cũng chỉ là một nhân vật bé nhỏ không đáng kể. Chẳng sợ hắn rất được Thái Tử coi trọng, nhưng ở trên triều đình lại không có bất kỳ quyền phát ngôn nào. Nếu Dư Lê Yến muốn lấy được sự hiệp trợ của Đại Tống, Ngọc Doãn dường như cũng không trợ giúp được nhiều.



Con ngươi lóe ra, Ngọc Doãn chăm chú nhìn Nhâm Trọng.



- Mời Nhâm công tiếp tục.



- Ha hả, ta biết trong lòng Đại vương còn có nghi hoặc, tuy nhiên bệ hạ nói, nếu nàng phải bắc Mưu Na Sơn, không cần lão Triệu quan gia đồng ý.



Chỉ cần Đại vương gật đầu, thì Mạc Bắc có thể vào hết tay Tây Liêu.



Ngọc Doãn mỉm cười.



- Yến tử quá coi trọng ta đi.



Nhưng Nhâm Trọng không cười, trầm giọng nói:



- Ngay từ đầu lão nô cũng cho rằng như vậy. nhưng bệ hạ lại nói một hồi làm lão nô thay đổi chủ ý.



- Yến tử nói gì?



- Bệ hạ nói, ra bắc Mưu Na Sơn thành công hay không, là do sự lựa chọn của Đại vương



Ngọc Doãn hồ đồ rồi!



Dư Lê Yến không khỏi quá đề cao hắn đi...Bắc ra Mưu Na Sơn thành công hay không, còn phụ thuộc vào sự lựa chọn của hắn? Ngọc Doãn không nhận ra mình còn có bản lãnh lớn như vậy. Nhưng Nhâm Trọng nói xong thì ngậm miệng, không nói gì nữa.



Ngọc Doãn không hiểu ra sao cả.
La Đức ngẫm nghĩ một chút, trầm giọng nói:



- Bên Tiểu Chủng tướng công nghĩ chắc sẽ rất vui được giao phong với Lỗ Tặc.



Lần trước Khai Phong chi chiến, hắn chưa đến, chiến sự đã chấm dứt. Ai có thể dự đoán được rõ ràng đánh thắng trận mà khi hòa đàm thì lại giống như bị đánh bại. Với ngạo khí ủa Tiểu Chủng loại tướng công, sao có thể bỏ qua việc này? Trong lòng chắc chắn không nén được lửa giận này.



- Vậy thì, Tiểu Chủng tướng công sẽ đồng ý?



Đức cười lắc đầu:



- Nếu chỉ như thế, chưa chắc Tiểu Chủng tướng công sẽ đồng ý?



Dù sao, hắn không phải Sở quốc công, cũng không có uy vọng của Sở quốc công. Hơn nữa Chủng gia trước mắt, chỉ một mình hắn thân ở địa vị cao, tay cầm binh quyền, càng phải thật cẩn thận. Hai tháng trước, nếu lang quân đề xuất đề nghị này, Tiểu Chủng tướng công nhất định sẽ do dự. Nhưng hiện tại, nếu lang quân nói ra ý tưởng này với Tiểu Chủng tướng công, không chừng hắn sẽ đồng ý với chủ ý của Lang quân.



Ngọc Doãn nghe vậy càng mờ mịt.



La Đức nói chuyện chẳng rõ ràng gì, cứ đi lòng vòng làm Ngọc Doãn chẳng hiểu gì cả.



La Đức nói:



- Lang quân, bây giờ không phải là Tiểu Chủng tướng công muốn đánh, chỉ sợ là quan gia cũng ý tưởng này.



- Chỉ giáo cho?



- Từ lúc Thái Thượng Đạo Quân về đô, quan gia liền lâm vào bên trong phiền toái.



Tuy nói quan gia có thành tích lập nên tại Khai Phong chi chiến, nhưng Thái Thượng Đạo Quân chấp chính hai mươi sáu năm, sao quan gia có thể so sánh? Luận thủ đoạn, quan gia căn bản không phải đối thủ Thái Thượng Đạo Quân. Trước đây, quan gia cố ý giam lỏng Thái Thượng Đạo Quân, thật ra cũng không có gì không đúng. Nhưng oại sự tình này một khi vỡ lở ra, quan gia



Ngọc Doãn nghe vậy nhe răng.



- Đại Lang, nói rõ chút đi.



La Đức cười ha ha:



- Nói rõ, chính là quan gia hy vọng dùng những chuyện khác để dời đi mâu thuẫn trên triều đình.



Giao phong với Lỗ tặc, không thể nghi ngờ là thủ đoạn tốt nhất. Chỉ có điều này chừng mực này nên nắm chắc, Tiểu Chủng Tướng công cũng sẽ vui vẻ nhận. Cho nên, lang quân có thể nói cho Nhâm lão công, việc kiềm chế Lỗ Tặc, không có vấn đề. Nhưng thời gian không thể lâu lắm, mà nay đã cuối tháng mười, chậm nhất giữa tháng 12 là phải chấm dứt hành động...Về phần khác, Nhâm lão công tự có thể hiểu.