Tống Thì Hành
Chương 496 : Tình thế hỗn loạn Mạc Bắc (7)
Ngày đăng: 01:53 20/04/20
Da Luật Dư Đổ đang rối rắm, đang đau khổ, đang do dự...
Mà trong hoàng cung, trong điện Tử Thần, Khâm Tông Triệu Hoàn, vẻ mặt thật là vui mừng.
Nếu chỉ dựa vào tài học mà nói, La Đức thua xa Trần Quy. Dù sao Trần Quy cũng là xuất thân từ khoa cử, hơn gấp trăm lần so với một gã gà mờ như La Đức ngay cả thư viện cũng không thể tốt nghiệp, bị đuổi ra ngoài. Nhưng nếu cân nhắc về nhân tính, La Đức mạnh hơn nhiều so với Trần Quy.
Gã hiểu rất rõ Khâm Tông hiện tại cần gì, cho nên mới lớn mật tuyên bố, dụng binh với Nữ Chân.
Trên thực tế, kế sách này quả thật khiến Triệu Hoàn vô cùng vui sướng.
Nếu là ba tháng trước kia...Không, cho dù là hai tháng trước kia, Triệu Hoàn cũng chưa hẳn sẽ đồng ý khai chiến với Nữ Chân, thậm chí có thể hỏi tội Chủng Sư Trung.
Nhưng hiện tại, tình hình lại không giống như trước.
Nội dung của minh ước Yên Sơn bị tiết lộ, thế cho nên Triệu Hoàn bị công kích nặng nề.
Vạn dân Phục Khuyết, trường Thái Học bỏ học, có thể nói là khiến y không còn mặt mũi...Chưa hết, Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát bị giải trừ giam lỏng, quay về triều đình. Tuy nói Triệu Hoàn y vẫn là hoàng đế, nhưng sát khí của Triệu Cát thật lớn, làm cho y cảm nhận được hàn ý chưa bao giờ có. Hàn ý này, thậm chí so với quân Kim vây khốn thành Khai Phong, còn mãnh liệt hơn vài phần.
- Đoan Nhụ quả nhiên biết tâm ý của ta.
Triệu Hoàn vỗ tay cười to, Chu Liễn ngồi ở một bên cũng cảm thấy cao hứng cho y.
- Phụ hoàng, công chiếm Tử Kinh Lĩnh Khẩu, chính là của Thân quân Thái Tử con.
Triệu Kham cười hì hì hướng về phía Triệu Hoàn tranh công, khiến Triệu Hoàn lại càng thêm vui vẻ. Đúng vậy a, trận chiến này, Thân quân Thái Tử cầm đầu công!
Thân quân Thái Tử lập nhiều chiến công, đó là chiến công của Thái Tử; chiến công của Thái Tử, cũng chính là công lao của y.
- Không ngờ Ngọc đồ tể này lại là một mãnh tướng.
Đỡ lấy bão tuyết tập kích bất ngờ Tử Kinh Lĩnh Khẩu, giết chết gần ngàn người, cũng coi như lập được công đầu.
Không tệ, không tệ...
Triệu Hoàn ngẫm nghĩ một chút, trầm giọng nói:
- Nếu là lập công đầu, vậy không thể bạc đãi hắn.
Như vậy đi, liền cho hắn làm Đoàn Luyện Sứ Đàn Châu. Thánh nhân nghĩ như thế nào?
Chu Liễn ngẩn ra, mày nhăn lại.
- Đoàn Luyện Sứ Đàn Châu, có chút quá rồi.
Đoàn Luyện Sứ là một hư chức. Không quản binh mã Bản Châu, cũng là võ quan nhị phẩm.
Ngọc Doãn hiện nay, không quá lục phẩm. Lập tức tăng lên tới Đoàn Luyện Sứ, thật là chuyện chưa từng có từ lúc có Tống tới nay.
Triệu Hoàn lúc này mới nhớ tới chức quan hiện tại của Ngọc Doãn.
Không cần cùng với Trần Quy tranh danh đoạt lợi, cũng không có khả năng tranh được với Trần Quy.
Biểu hiện ở bên ngoài thỏa đáng là tốt rồi, về phần giao tình quá sâu, hoàn toàn không cần thiết.
Cho nên, mặc dù La Đức lãnh đạm nhưng lại nho nhã lễ độ.
Trần Quy cũng không để ý thái độ của La Đức, sau khi ngồi xuống, liền cùng với Ngọc Doãn hàn huyên.
Sau khi Thân quân Thái Tử rời khỏi Túc Ninh, Vương Ngạn xuất binh, tiến vào chiếm giữ Hà Gian.
Đồng thời, bởi vì Hàn Thế Trung gia nhập, khiến cho người trong tay của Hoàng Tiềm Thiện theo đó mà bị dư thừa. Khi Ngọc Doãn vạch kế hoạch đánh chết tù binh của quân Kim, cha con Quan Thắng xuất binh, xuất phát đến Thương Châu. Mà Vương Ngạn thì tiếp nhận Quan Thắng, trú quân ở Tử Quán, cùng lúc hiệp trợ Lý Dật Phong ổn định tình hình ở Túc Ninh, mặt khác lại bắt tay quét sạch trộm cướp ở địa phương.
Cũng chính vì Vương Ngạn và Hàn Thế Trung gia nhập khiến cho tình hình của phủ Hà Gian cũng theo đó mà được cải thiện.
- Lần này ty chức đến đây còn mang theo rất nhiều hỏa khí, hỗ trợ Lang quân hành động.
- Sao?
Trần Quy cười nói:
- Lang quân đừng có nói với ta là ngươi chiếm được Tử Kinh Lĩnh Khẩu và phường Ngân Thành là coi như xong việc.
Ha hả, đây cũng không phải là phong cách của ngươi, có lẽ kế tiếp, Lang quân còn có kế hoạch lớn hơn nữa. Tử Kinh Lĩnh Khẩu ta chịu thua, nhưng chuyện kế tiếp, tuyệt đối không thể bỏ qua nữa. Những ngày qua có lẽ Lang quân đã chuẩn bị thỏa đáng.
Ngọc Doãn cười mà không nói, chỉ mỉm cười chăm chú nhìn Trần Quy.
Sau một lúc lâu, hắn đột nhiên hỏi:
- Theo cách nhìn của Nguyên Tắc, ta sẽ hành động như thế nào?
Trần Quy khẽ híp mắt, nhìn Ngọc Doãn, sau một lúc lâu cười nói:
- Nếu như ta đoán không sai, mũi dùi của Lang quân đã chỉ hướng châu Phụng Thánh.
Ngọc Doãn trầm mặc!
Hắn nhìn thoáng qua La Đức, thấy La Đức vẻ mặt cũng kinh dị.
Ngọc Doãn cười ha ha, đứng dậy:
- Nếu Nguyên Tắc đã đến đây, ta cũng có thể thả lỏng một ít.
Hay là như vầy, Tử Kinh Lĩnh Khẩu kế tiếp, liền giao cho Nguyên Tắc phụ trách. Thân thể ta không khoẻ, đang định trở về Tích Tân.
Trần Quy ngẩn ra, chợt hiểu rõ ý tứ của Ngọc Doãn.
- Như vậy, Lang Quân cứ việc an tâm tĩnh dưỡng.!