Tống Thì Hành

Chương 499 : Tình thế hỗn loạn Mạc Bắc (10)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Trận chiến Yến Sơn mở màn, cũng khiến cho ánh mắt mọi người tạm thời từ cuộc tranh đấu trên triều đình chuyển dời đến phía bắc.



Đám người Trương Bang Xương mấy lần trên triều đình buộc tội Chủng Sư Trung tự tiện khai mở cuộc chiến, phá hủy minh ước giữa Tống Kim.



Nếu là trước đây, không chừng Triệu Hoàn đã nghe theo ý kiến của bọn họ.



Nhưng dưới thế cục hiện giờ, Triệu Hoàn quả quyết sẽ không để ý tới đám người Trương Bang Xương nữa, mà ngược lại ở trên triều lời lẽ nghiêm khắc trách cứ, làm cho đám người Trương Bang Xương câm bặt.



- Sao quan gia hiện giờ lại cứng rắn mạnh mẽ vậy nhỉ?



Một đám quan viên ngồi vây quanh, thì thầm bàn tán.



- Nay đang tràn đầy hơi thở xuân mà Yến Sơn lại khai chiến.



Chiến sự liên tục, trái với thiên hòa, cũng không phải là chuyện tốt. Nếu Yến Sơn thắng lợi, Quan gia chắc chắn hùng tâm bừng bừng, thậm chí có thể sẽ cực kỳ hiếu chiến. Binh giả, đại sự quốc gia, Quan gia thích chiến như vậy, cũng không phải là phúc của Đại Tống ta.



Hộ Bộ Thượng Thư Đường Khác nói xong, lập tức mọi người chung quanh liên tục gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.



- Sáng nay, quan gia triệu kiến ta, muốn ta phân phối 150 bạc triệu quân lương, mang đến Yến Sơn.



Các ngươi xem, chỉ là một Yến Sơn phủ nho nhỏ mà hao phí nhiều tiền bạc như thế, cứ kéo dài, chắc chắn ngân khố quốc gia sẽ trống rỗng.



Trương Bang Xương nói:



- Nhưng hiện tại quan gia lại quyết tâm quá, dường như là muốn tử chiến với Lỗ tặc.



Ta còn nghe nói, Quan gia có ý phục khởi Chủng Sư Đạo...Nếu không phải Chủng Sư Đạo bị bệnh liệt giường, chỉ sợ đã quay về triều đình rồi.



Việc này, nên làm thế nào cho phải?



Mọi người đều mặt mày nhăn nhó.



Cảnh Trọng Nam hạ giọng nói:
- Quan gia đích thực là có ân sâu với chúng ta. Nếu không có quan gia đề bạt, Tần Cối cũng sẽ không có địa vị như hôm nay. Nhưng vấn đề hiện tại là, quan hệ tới tiền đồ Đại Tống ta.



Tần Cối nghĩ đến, chúng ta tuy nói là thần tử của Quan gia, nhưng lại là con dân Đại Tống.



Nếu cứ để Quan gia như vậy, sớm muộn gì sẽ diễn biến thành cục diện cực kỳ hiếu chiến. Mới vừa rồi Đường Thượng thư có một câu nói không sai, nếu thật diễn biến thành tình trạng kia, Đại Tống ta không còn phúc nưa. Chứ đừng nói chi là, Chủng Sư Trung kia quay về triều, với tính tình không kiêng nể kia, sao có thể dễ dàng bỏ qua sự tồn tại của chúng ta? Quan gia tín nhiệm hắn, vậy kế tiếp, đó là tận thế của ta và ngươi.



Quan gia, vẫn là quá trẻ tuổi, khó tránh khỏi có chút hiếu chiến.



Với cách nhìn của ta, nếu là tiếp tục như thế nữa, kết cục ta và ngươi...



Tần Cối không nói thêm gì đi nữa, nhưng ý tứ biểu đạt đã hiện rõ trước mặt Cảnh Trọng Nam.



Cảnh Trọng Nam nhìn y, trầm mặc.



Chỉ có điều vẻ linh hoạt sắc bén trong mắt trước đó sớm đã không còn sót lại chút gì.



Gã đứng ở bên cạnh xe, một lúc lâu sau, thở dài thật sâu:



- Hội Chi, ta làm sao có thể không rõ?



Nhưng, quan gia đối đãi ta không tệ, ta sao lúc này lại quay lưng lại với Quan gia được. Chuyện này người đừng nhắc tới nữa, ta cũng không muốn nghe. Nếu quả thật có một ngày như vậy, ta sẽ cáo lão hồi hương, đoạn tình nghĩa quân thần này.



Dứt lời, Cảnh Trọng Nam u ám lên xe.



Tần Cối nhìn xe dần dần rời đi, trên mặt lại lộ ra một nụ cười quỷ dị.



Đúng là một kẻ giả bộ là trung thành và tận tâm.



Chỉ có điều tính tình ngươi, ta hiểu quá rõ. Ngươi sao có thể từ bỏ triều đình được chứ? Xem ra còn phải dốc thêm chút sức nữa.



Nhưng kế tiếp, còn phải xem nhiệm vụ của Điện hạ đã hoàn thành chưa!