Tống Thì Hành

Chương 501 : Tình thế hỗn loạn Mạc Bắc (12)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Ngọc Doãn tính toán mắt thấy tháng 12 đã qua gần nửa tháng.



Phương diện Tây Liêu chưa có chút động tĩnh gì, thật giống như căn bản không biết Yến Sơn phủ đã đánh đến sôi trào. Áp lực cũng theo thời gian trôi càng lúc càng lớn. Lúc trước hắn sở dĩ dám khơi mào khai chiến, Tây Liêu là mấu chốt.



Dựa theo ý tưởng của hắn, sau khi làm Đại Tống và Nữ Chân khai chiến, Tây Liêu nhân cơ hội xuất binh, thế cục Mạc Bắc tất nhiên phát sinh biến hóa.



Đến lúc đó, Nữ Chân chưa chắc còn dám dụng binh.



Hoàn Nhan Tông Hàn gặp phải cục diện hai mặt thụ địch, cũng chỉ có thể thủ thế.



Mà quân Tống thừa dịp cướp lấy Úy Châu, coi như là vì Hoàng đế Khâm Tông, hóa giải áp lực trên triều đình, một công đôi việc...



Nhưng hiện tại, Tây Liêu không có động tĩnh, mà viện binh quân Kim thì liên tục không ngừng đến.



Ngày mùng 10 tháng 12, người Bạch Đạt Đán và Niêm Bát Cát tổng cộng hai vạn binh mã, hội hợp với quân Kim ở Định An. Binh lực trong tay Hoàn Nhan Tông Hàn theo đó tăng vọt, gần hơn bốn vạn người. Cùng lúc đó, theo tin tức Chủng Sư Trung truyền đến, kim Thái Tông Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi, mệnh Nguyên soái tả Đô Giám Hoàn Nhan Đồ Mẫu đi sứ Tháp Lĩnh, từ Tháp Lĩnh mượn hơn ba vạn binh mã.



Nếu tính cả binh lực trong tay Hoàn Nhan Lâu Thất, quân Kim đã có hơn mười vạn người.



Nghe được con số này, Ngọc Doãn cũng hoảng hồn.



Mười vạn binh Kim!



Phải biết rằng, lúc trước vây khốn Khai Phong, chỉ có sáu vạn người.



Nếu tính cả binh lực Nữ Chân đồn trú tại Trung Kinh thì hơn mười ba vạn.



Đây đã không còn là một chiến dịch quy mô nhỏ nữa, theo thời gian trôi qua, quy mô càng lúc càng lớn, làm người ta lâm vào chấn động.



Ngọc Doãn lúc này cũng không yên.



Hắn vội vàng gọi Trần Quy từ Phi Hồ tới lại gọi La Đức thảo luận đối sách.



Trần Quy sau khi nghe xong, cũng nhíu chặt mày.



Ngọc Doãn quyết định như này, cũng không sai.



Trên thực tế, nếu Tây Liêu thật sự binh ra núi Mưu Na, chiếm cứ Mạc Bắc mà nói, thì đó là một chuyện tốt đối với Đại Tống...Ít nhất ở trong ngắn hạn. Nữ Chân không làm gì được được Tây Liêu, uy hiếp đối với Đại Tống cũng liền buông xuống thấp nhất. Kế hoạch này vốn không có sai sót gì, ngay từ đầu tiến hành cũng vô cùng thuận lợi. Nhưng hiện tại, Tây Liêu án binh bất động, không khỏi làm người ta sốt ruột.



- Lang quân, hay là Tây Liêu đã thay đổi chủ ý?



Ngọc Doãn nhắm mắt lại, trầm ngâm một lát sau lắc đầu nói:



- Chắc có lẽ không...Tây Liêu đối với Mạc Bắc vẫn luôn tồn tại trong ý niệm. Nếu bọn họ chấn hưng Đại Liêu, Mạc Bắc tất nhiên nắm trong tay bọn họ. Trừ phi, có người ở trong âm thầm cản trở xuất binh?



Đây cũng có thể lắm.



Da Luật Dư Lý Diễn dù sao cũng là nữ nhân, tuy rằng nàng một tay gây dựng nên giang sơn Tây Liêu, nhưng muốn phục chúng, lại không phải là chuyện dễ.
- Lang quân, Tuần Kiểm Tư Hưng Nhân phủ này lai lịch thế nào vậy?



Ngọc Doãn cười nói:



- Ta chẳng biết Tuần Kiểm Tư Hưng Nhân phủ gì sất, nhưng ta biết Bàng Chân là ai.



Mới vừa rồi không phải còn đang rầu rĩ nên phái đội binh mã nào đi sao? Hiện tại, mã quân đã đến...Nếu Bàng Chân đã đến đây, nói vậy Hắc kỳ tiễn đội dưới trướng y cũng nhất định đi theo. Ha hả, ba vị có lẽ không biết, lấy dã chiến chiến lực mà nói, Hắc Kỳ tiễn đội thắng Bối ngôi của ta gấp bội.



Ngô Giới sau khi nghe xong, quá sợ hãi.



Sức chiến đấu của Bối ngôi Thân quân Thái Tử là gã hiểu rõ nhất.



Đó đều là một chọi mười hảo hán, kỹ thuật cưỡi ngựa tinh thông, võ nghệ cao cường.



Bối ngôi Thân quân Thái Tử là một tay Ngọc Doãn tạo ra, chẳng những vũ khí hoàn mỹ, chủ tướng cũng dũng mãnh vô địch. Bất kể là tùy tiện lôi ra Cao Sủng, Hà Nguyên Khánh hay là Dương Tái Hưng, Địch Lôi, ở Yến Sơn phủ đều ít có đối thủ.



Nhưng hiện tại...



Vậy Hắc Kỳ tiễn đội kia là gì vậy?



Nếu thật sự chiến lực như thế, vì sao lại chưa từng nghe nói tới?



Ba người choáng váng đi theo sau Ngọc Doãn, cùng đi ra khỏi viên môn.



Đã thấy bên ngoài viên môn có một đội kỵ quân đứng nghiêm trang, cầm dầu là một viên Đại tướng, trên dưới bốn mươi, dáng vẻ bất phàm.



Ngọc Doãn đi ra viên môn, viên Đại tướng kia liền vội xuống ngựa, bước nhanh về phía trước.



- Mạt tướng Bàng Chân, tham kiến lang quân.



Nụ cười trên mặt Ngọc Doãn càng tươi, đỡ Bàng Chân:



- Bàng đại ca, đã lâu không gặp



Lúc trước, Tông Trạch đảm nhiệm Nguyên soái binh mã Kinh Đông Đông lộ, bên người không có ai sử dụng, Ngọc Doãn liền để Bàng Chân và Ngưu Cao đi theo Tông Trạch. Nhưng không ngờ nhoáng cái đã một năm rồi. Nhìn bộ dáng của Bàng Vạn Xuân, thật là tinh thần không kém. Ngẫm lại cũng thế, Tông Trạch ở Kinh Đông Đông lộ lạ đất lạ người, may mắn có Bàng Chân và Ngưu Cao phụ tá, mới xem như nhanh chóng đứng vững gót chân.



Bắt Lưu Dự, thu binh quyền!



Sau khi Tông Trạch cầm giữ binh quyền ở Kinh Đông Đông Lộ, sao có thể bạc đãi Bàng Chân?



Nghĩ chắc thấy chức quan trước đó của Bàng Chân quá nhỏ, rất khó nhanh lên chức, Tông Trạch mới thiết lập một Tuần Kiểm Tư Hưng Nhân phủ như vậy, cùng bổ nhiệm Bàng Chân làm Tuần Kiểm, làm cơ sở cho ngày sau lên chức. Bàng Chân như thế, nnghĩ chắc Ngưu Cao cũng vậy.



Ánh mắt Ngọc Doãn lướt qua kỵ quân sau lưng Bàng Chân.



Vừa thấy, Ngọc Doãn lập tức ngây người!