Tống Thì Hành

Chương 521 : Kinh văn

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


- Chủ công...



Nhâm Oán vừa mở miệng định hỏi thì Dư Lê Yến đã tới cạnh cửa rồi lao ra ngoài.



Trong ngõ Tú Tài yên tĩnh không một tiếng động. Ánh trăng chiếu vào trong ngõ làm rõ làn sương mờ ảo khiến cho nó trở nên lạnh lùng. Tiếng đàn đang vang lên chính là bản Dương quan tam điệp.



Giai điệu quen thuộc đó cùng với cách đàn khiến cho Dư Lê Yến có phần hoảng hốt. Nàng như nhớ lại những đêm ở nơi đó. Khắp nơi sơn dã vang lên khúc Dương quan tam điệp nhưng không rõ được như bây giờ.



“Xướng triệt dương quan lệ vị can, công danh dư sự thả gia xan



Phù thiên thủy tống vô cùng thụ, đái vũ vân mai nhất bán sơn.



Kim cổ hận, kỷ thiên bàn. Chích ứng ly hợp thị bi hoan?



Giang đầu vị thị phong ba ác, biệt hữu nhân gian...Hành lộ nan! (Đây là bài Tiễn bạn: Xướng triệt Dương quan lệ vị can,



Công danh dư sự thả gia xan.



Phù thiên thuỷ tống vô cùng thụ,



Đới vũ vân mai nhất bán san.



Kim cổ hận, kỷ thiên ban,



Chỉ ưng ly hợp thị bi hoan?



Giang đầu vị thị phong ba ác,



Biệt hữu nhân gian hành lộ nan. Tạm dịch Hết khúc Dương quan lệ chửa khô,



Công danh chuyện hão đoái hoài chi.



Lặng lờ nước tiễn rừng cây thẳm,



U ám mây che nửa núi mờ.



Xưa nay hận, tính muôn vàn,



Có phải vui buồn bởi hợp tan?



Đầu sông sóng gió còn chưa hiểm,
Ngọc Doãn phải thừa nhận ấn tượng của hắn đối với người này cũng không sâu lắm. Chỉ biết rằng y là hậu duệ của Ngụy vương Triệu Quang Mỹ, phong làm Phù Lăng quận công, thân không có quyền, phần lớn thời gian ở Lạc Dương.



Trước đây, Triệu Thúc Hướng từng xuất hiện hơn hai lần, thái độ đối với Ngọc Doãn hơi hiền lành. Nhưng sự do dự của Triệu Kham không hợp với Triệu Thúc Hướng cho nên Ngọc Doãn cũng không tiếp xúc nhiều với người đó.



Còn về chuyện hứa hẹn của Triệu Thúc Hướng? Không cần phải hỏi cũng có thể đoán được đơn giản chỉ là cắt đất cầu hòa.



Lão Triệu gia làm rất nhiều chuyện cho nên Ngọc Doãn cũng không cảm thấy ngạc nhiên.



Trước trận đại thắng ở Khai Phong, lại lập lời ước ở Yến Sơn khiến cho tình cảnh bất bại biến thành bại. Hiện tại những người này muốn soán ngôi, cắt đất cầu hòa cũng không có gì ngạc nhiên. Trên thực tế, Ngọc Doãn sớm mất đi sự hứng thú đối với họ. Hắn chỉ ngạc nhiên không hiểu Triệu Thúc Hướng làm như vậy được cái gì?



Nếu Triệu Cát phục chức thì nhiều lắm Triệu Thúc Hướng chỉ bảo vệ được cái chức quan, không nắm được quyền lực.



Còn nếu không có lợi thì theo lý, y không thể làm chuyện này.



Cái người này dường như rất thú vị.



Nghĩ tới đây, Ngọc Doãn chợt nhíu mày.



Xem xét tình hình có lẽ trước tiên phải tiếp xúc với Triệu Kham...



- Nếu Dư Đô Cô đã đồng ý, tại sao còn chưa rời đi?



Dư Lê Yến nói nhỏ:



- Di trượng muốn ở đây để phá hoại chuyện nghị hóa giữa Tống Kim để cho Đại Liêu ở Mạc Bắc có thêm không gian phát triển.



Chẳng biết tại sao, Ngọc Doãn chợt cảm thấy không hay. Hắn trầm ngâm một lát rồi nói nhỏ:



- Bảo Dư Đô Cô rời đi thôi. Y ở lại đây cũng không có tác dụng. Huynh thấy y tiếp tục ở lại sẽ làm cho tình hình càng thêm hỗn loạn. Chẳng bằng nhân lúc chưa có chuyện gì nên về Mạc Bắc rồi sau đó âm thầm hành động để Tây Liêu đứng vững ở Mạc Bắc.



Dư Lê Yến cũng không có hứa gì cả, chỉ tỏ vẻ sẽ khuyên bảo Da Luật Dư Đổ.



Cả hai người ngồi trong phòng nói chuyện trên trời dưới biển dường như nhớ lại cảnh khi ở thành Khả Đôn ngày đó.



Thoáng cái, trời đã sáng.



Dư Lê Yến và Ngọc Doãn chẳng hề bối rối. Sau khi bàn bạc, Dư Lê Yến liền cáo từ trở về. Không lâu sau, nàng liền dẫn Nhâm Oán đi tới lầu Khánh Phong.



Ngọc Doãn thì ở trong phòng nhưng không hề buồn ngủ.