Tống Y

Chương 124 : Vi khuẩn chiến

Ngày đăng: 19:18 18/04/20


Đỗ Văn Hạo rùng mình. Hắn chắp tay khẽ nói: “Cao tướng quân, có chuyện gì xin cứ phân phó”.



Cao tướng quân nhìn ra ngoài cửa lều, thấy không còn ai ở đó ông ta mới nghiêm mặt nói tiếp: “Đỗ tiên sinh nên biết sau khi Lương thái hậu và ngoại thích nắm quyền Tây Hạ, Tây Hạ đã nhiều lần xuất binh xâm phạm biên giới Đại Tống, xâm chiếm đất đai, giết hại chúng dân. Lần này triều đình xuất binh đánh Tây Hạ phải giải quyết triệt để cái họa tâm phúc này trước, để sau đó còn tập trung binh lực đối phó với Đại Liêu ở phía Bắc. An phủ sứ Vương Thiều đại tướng quân thống lĩnh binh mã, thu phục biên cương. Quân tiên phong tiến tới Khánh Châu nhưng tấn công không thuận lợi. Vương đại tướng quân rất sốt ruột.



Quân tình dò xét biết ở huyện thành các ngươi xảy ra bệnh dịch hạch, ở đây xuất hiện một loại trang bị giúp người mặc không bị lây dịch bệnh. Đại tướng quân yêu cầu ta đến đây điều tra. Bản tướng quân đã điều tra, quả có chuyện này nên mới tìm đến ngươi”.



Đỗ Văn Hạo nói: “Chẳng lẽ trong đại quân cũng xuất hiện bệnh dịch hạch?”



Cao tướng quân lắc đầu: “Đại quân của ta đang ở Tây Hạ, không bị ảnh hưởng của dịch bệnh. Bản tướng quân lúc nãy hỏi ngươi chi tiết chuyện chống dịch cũng chỉ là tò mò chứ không có ý gì khác. An phủ sứ Vương đại nhân đã ra lệnh: Nếu như trang bị này của ngươi thực sự có hiệu quả thì nó sẽ là thứ vũ khí lợi hại nhất. Nếu như thành Tây Hạ bị dịch bệnh tấn công, dân chúng sẽ náo loạn, thành trì sẽ tự sụp đổ. Mang dịch bệnh đến lây lan trong đại quân Tây Hạ, đại quân chúng ta sử dụng trang bị của ngươi không bị tổn hại gì, đánh đâu thắng đó, không ai có thể ngăn cản được”.



Đỗ Văn Hạo chợt hiểu, bọn họ muốn chuẩn bị một cuộc chiến vi khuẩn.



Thời cổ đại việc sử dụng vũ khí bệnh tật đã có tiền lệ. Khi đại quân của Thành Cát Tư Hãn tấn công thành Constantinople ở Châu Âu. Lúc đó trong quân cũng xảy ra nạn dịch hạch, Thành Cát Tư Hãn đã hạ lệnh vứt thi thể của binh lính bị dịch bệnh vào trong thành làm cho trong thành cũng mắt bệnh dịch hạch và cuối cùng đã hạ được thành. Vấn đề quan trọng là lúc đó không có phương tiện tự bảo vệ mình nên sử dụng vũ khí dịch bệnh rất dễ rơi vào thế lưỡng bại câu thương nên không dám tùy tiện dùng. Bây giờ nếu trang bị của Đỗ Văn Hạo có thể bảo vệ được tướng sĩ thì lọai hình tác chiến này lập tức phát huy giá trị to lớn. Đây mới là nguyên nhân chính của chuyến viếng thăm của vị thiếu tướng Tống triều này.
“Tốt quá!” Cao tướng quân cười nói: “Xin nghe chỉ dẫn của tiên sinh”.



Vấn đề đầu tiên là chế tạo vi khuẩn. Đỗ Văn Hạo nhớ lại chương trình “Mặt trời đen 7311”, Nhật Bản hình như sản xuất vũ khí vi trùng từ bệnh dịch hạch, sau đó dùng đạn pháo bắn ra. Nhưng cái này không thể tìm ra trong một thời gian ngắn, hơn nữa chính hắn cũng không hiểu biết gì về điều này. Vấn đề cơ bản là bọn họ chỉ muốn biết biện pháp khống chế bệnh dịch hạch lan truyền chứ không phải là phát huy hiệu quả của bệnh dịch hạch. Vì vậy Đỗ Văn Hạo cũng không đề xuất ý kiến gì về vấn đề này.



Làm thế nào khống chế bệnh dịch hạch? Tấn công và chiếm giữ thành trì bị bệnh dịch hạch, tiến hành trừ độc, diệt khuẩn là vấn đề mấu chốt với Đỗ Văn Hạo. Phương thuốc Trung y dùng để chống lại bệnh dịch hạch mà Đỗ Văn Hạo điều chế rồi tẩm vào mặt nạ phòng độc, diệt khuẩn đã có hiệu quả rất tốt. Trong công việc phòng dịch hắn đang sử dụng thuốc nước để trừ độc, khống chế dịch bệnh lây lan cũng cho hiệu quả rất rõ ràng.



Đỗ Văn Hạo hắng giọng nói: “Kỳ thật biện pháp khống chế dịch bệnh cũng rất đơn giản. Binh sĩ mặc y phục phòng dịch và mặt nạ phòng độc, cách ly khu vực dịch bệnh, hỏa thiêu tất cả các thi thể, tiến hành diệt chuột, dọn sạch rác bẩn sau cùng dùng nước thuốc tẩy trùng tòan bộ khu vực. Trong vòng mười ngày nếu như không phát sinh thêm bệnh nhân thì chứng tỏ dịch bệnh đã bị loại trừ”.



Cao tướng quân liên tục gật đầu: “Tốt lắm, tiên sinh nói không sai. Bản tướng quân điều tra biết ngươi cũng đã làm thế khi phòng chống dịch ở huyện thành. Vừa rồi ngươi nói phương pháp đó, vấn đề quan trọng nhất chính là thuốc nước, đúng không? Nói thật chúng ta đã từng xem xét cẩn thận mặt nạ phòng độc của ngươi, cũng cho người làm thử, nhưng hiệu quả phòng độc rất kém. Sau đi điều tra mới biết mặt nạ phòng độc của Ngũ Vị đường có tẩm thuốc nước, có thể tiệu trừ được bệnh dịch hạch, vì vậy chúng ta mới phải đi mua mặt nạ phòng độc của Ngũ Vị đường”.



Đỗ tiên sinh, hy vọng người có thể bán cho chúng ta phương thức điều chế loại thuốc đó. Bao nhiêu tiền tiên sinh cứ nói. Bản tướng quân sẽ không mặc cả một đồng nào”