Tống Y

Chương 386 : Một người quật ngã mấy chục người

Ngày đăng: 19:23 18/04/20


Trong đại viện tử đông nghìn nghịt, có mấy chục người đang đứng, đó là Tứ nghi châu mô hầu, đô ngu hầu, chỉ huy sứ các doanh, phó chỉ huy sứ của điện tiền thị vệ ti.



Mà hơn chục tùy thân thị vệ bọn Lý Phổ mà Đỗ Văn Hạo lần này về nhà dẫn tới cũng đợi ở đó.



Tiêu công công ưỡn bụng, hắng giọng nói to: "Đỗ Văn Hạo, Lý Phổ quỳ xuống nghe ý chỉ của Hoàng Thái Hậu!" Đỗ Văn Hạo và Lý Phổ hai người vén áo bào quỳ xuống.



Tiêu công công ngâm nga: "Ý chỉ của Hoàng Thái Hậu chiếu viết: Điều nhiệm Điện tiền thị vê ti đô chỉ uy sứ Vi Ngạn làm binh bộ viên ngoại lang, bốn vị phó đô chỉ huy sứ bổ nhiệm sau.



Chức Điện tiền thị vệ ti đô chỉ huy sứ do đề hình quan Đỗ Văn Hạo đảm nhiệm, phó đô chỉ huy sứ do Lý Phổ đảm nhiệm.



Khâm thử!" Đỗ Văn Hạo và Lý Phổ hai người vội vàng khấu đầu tạ ơn.



Chúng tướng có mặt không khỏi thấp giọng nghị luận mấy câu, nhưng rất nhanh liền yên tĩnh trở lại.



Tướng lĩnh Tống triều xưa nay vốn thường thay đổi như đèn kéo quân, mục đích chính là để tướng không biết binh, binh không biết tướng.



Cho nên thay đổi chủ soái đối với những giáo úy này mà nói chính là chuyện quá bình thường.



Huống chi hiện tại là lúc hoàng vị giao thế, đối với những tướng quan này mà nói, cái mà bọn họ hi vọng nhất chính là có thể yên bình quá độ.



Không hi vọng mình trở thành con cờ trong công cuộc tranh đoạt hoàng quyền.



Dẫu sao thì ai làm hoàng đế đối với họ mà nói cũng không có khác biệt quá lớn.



Chúng tướng đều nhìn Đỗ Văn Hạo, những người này gần như là đều nhận ra Đỗ Văn Hạo.



Hắn thân là ngự y của Hoàng Thượng, thường ra vào hoàng cung, những người này đều là thị vệ trong cung, tức nhiên là nhận ra.



Cũng từng nghe nói tới chiến lệ hắn suất lĩnh năm ngàn cấm quân, lấy ít thắng nhiều tiêu diệt hai vạn phiên quân, đối với hắn cũng tràn ngập sùng kính, cho nên đều ưỡng ngực đợi hắn lên tiếng.



Phản ứng của các tướng quân đều nằm trong dự liệu của Đỗ Văn Hạo, hắn lại một lần nữa nhảy lên ngựa, cao giọng nói: "Các vị huynh đệ! Ý chỉ của Hoàng Thái Hậu mọi người đều nghe rõ rồi phải không? Vi Ngạn đại nhân đã được điều nhiệm sang binh bộ, Điện tiền thị vệ do bản quan đảm nhiệm thay.



Từ rày về sau điện tiền thị vệ trên dưới phải nghe lệnh của bản quan, ai kháng chỉ không tuân, giờ xin đứng ra khỏi hàng đi!" Chúng tướng ở dưới đài đều lặng ngắt như tờ.



Vi Ngạn vốn là Điện tiền đô chỉ huy sứ, đó là quan lớn hàng nhị phẩm, nhưng lại bị giáng xuống làm binh bộ viên ngoại lang hàng lục phẩm.



Còn bốn phó chức thậm chí ngay cả quan chức cũng không được bổ nhiệm, còn có ai ngu tới mức không biết đây là ý gì? Cho nên không có ai dám thốt một tiếng nào.



Đỗ Văn Hạo đợi một lát, thấy không có ai bước ra khỏi hàng mới tiếp tục nói: "Chư vị huynh đệ, Hoàng Thượng và Thái Hoàng Thái Hậu trước sau băng hà, chưa từng lưu lại di chiếu chỉ định người kế thừa hoàng vị.



Hiện tại có một số lời đồn, nói Lục hoàng thượng và hai vị vương gia đang tranh đoạt hoàng vị.



Bản quan muốn nói với mọi người một câu, đó chính là hoàng vị thừa kế như thế nào, chỉ có thể do Hoàng Thái Hậu tự mình chỉ định, bất kỳ ai có ý đồ sử dụng thủ đoạn phi pháp để giành lấy hoàng vị, đều là tử địch của Đại Tống ta! Chúng ta thân là điện tiền thị vệ, bảo hộ sự an toàn của Hoàng Thái Hậu và chư vị hoàng tử, tần phi và công chúa là sứ mệnh thần thánh của chúng ta.



Chúng ta chỉ cần thực hiện tốt chức trách này là được rồi.



Cái khác chúng ta không cần phải để ý đến.



Tuyệt đối cấm chỉ bất kỳ ai dùng bất kỳ cớ nào để nhúng tay vào chuyện kế thừa hoàng vị.



Mọi người nghe rõ chưa?" Tất cả tướng giáo đều đồng thanh đáp ứng.




Lúc này, bên ngoài có mấy chiếc xe lớn đi tới, các thị vệ tống toàn bộ các quan quân say xỉn lên xa rồi nhốt lại, ngoại trừ hai người Mã Toàn Dũng và Thạch Nguyên.



Ba văn quan Thái Xác, Thái Kinh và Hình Thứ thì được khiêng vào trong phòng đặt lên giường, ba người bọ họ đều ngáy vo vo.



Đỗ Văn Hạo bước ra bên ngoài, gọi binh sĩ canh gác lại, lè nhè bảo bọn họ rằng Vương gia có lệnh, bảo bọn họ lập tức thông tri cho đô tri, phó đô tri và bộ quân đô đầu, phó đô đầu của toàn thành mã quân, bộ quân, ngay cả cấp quân quan cũng đều gọi tới uống rượu.



Vừa rồi lúc Tiêu công công bọn họ vào vương phủ, còn khênh kiệu lớn của Ung vương và Tào vương về, những binh sĩ canh gác vừa rồi thấy thái giảm truyền chỉ và đại kiệu của vương gia tiến vào, còn cho rằng vương gia đã về, khẳng định thừa kế hoàng vị đã được xác định, đều hối hả chạy đi thông tri các nơi.



Lúc này, tướng sĩ mã quân và bộ quân cảnh giới ở các nơi trong thành cũng đang uống rượu ăn thịt, vô cùng cao hứng.



Rất nhanh, các quân quan hạ cấp của mã quân và bộ quân toàn thành đều tề tụ đông đủ, trong đai viện thiên tỉnh của Ung vương phủ đông nghịt người, ai ai cũng cao hứng mở to mắt xếp thành hàng đứng đợi.



Đột nhiên, trên nóc nhà quanh thiên thỉnh đều xuất hiện vô số cung nỗ thủ, kéo cung đáp tiễn nhắm vào bọn họ.



Bên dưới cũng xuất hiện vô số trường mâu đao phủ thủ, đao thương sáng loáng.



Các quan quân sợ hãi, không biết xảy ra chuyện gì.



Bọn họ trước khi vào vương phủ, đao kiếm đều để lại bên ngoài.



Lúc này tay trống trơn, nào còn dám loạn động.



Cửa lớn của đại điện mở toang, Tiêu công công tay cầm thánh chỉ từ bên trong bước ra, còn có cả Đỗ Văn Hạo và Lâm Thanh Đại toàn thân khôi giáp.



Lập tức, từng đội thị vệ đại nội áp tải mã quân đô chỉ huy sứ Mã Toàn Dũng và bộ quân đô chỉ huy sứ Thạch Nguyên lảo đảo bước ra, bắt quỳ ở trên bậc.



Tiêu công công ưỡn bụng lướt nhìn các tướng quan đứng bên dưới, gân cổ cò lên nói: "Điện tiền thị vệ đô chỉ huy sứ Đỗ Văn Hạo tiếp chỉ!" Đỗ Văn Hạo mặc khải giáp nặng nề bước tới dưới đài, vén áo quỳ xuống.



Tiêu công công ngâm nga: "Ý chỉ của Hoàng Thái Hậu chiếu viết: Mã quân đô chỉ huy sứ Mã Toàn Dũng và bộ quân đô chỉ huy Thạc Nguyên tự ý điều động quân đội, mưu đồ bất chính, lập tức chém đầu thị chúng.



Hai chức thị vệ mã quân ti đô chỉ huy sứ và thị vệ bộ quân ti đô chỉ huy sứ do điện tiền thị vệ đô chỉ huy sứ Đỗ Văn Hạo kiêm nhiệm.



Khâm thử!" Đỗ Văn Hạo sau khi tạ ơn liền đứng dậy tiếp chỉ, đứng sang bên cạnh.



Mã Toàn Dũng và Thạch Nguyên đã được dùng nước lạnh hắt tỉnh, lúc này đầu óc vẫn quay cuồng không biết chuyện gì xảy ra, song nội dung thánh chỉ thì chúng vẫn nghe rõ.



Nghe xong liền giật nảy mình, luôn miệng kêu oan uổng.



Mã Toàn Dung hớt hải kêu lên: "Tha mạng, đây đều là ý của Ung vương, lệnh cho bọn ta suất quân chuẩn bị công đả hoàng cung, muốn dùng vũ lực đoạt lấy hoàng vị.



Đây đều là ý của ông ta." "Câm miệng." Tiêu công công nghiêm giọng nói: "Chết tới nơi rồi còn dám vu hãm hai vị vương gia! Người đầu! Hành hình!" Thị vệ ở bên cạnh bước tới, tháo đầu khôi của hai người ra, lôi cổ ra để cố định.



Từ trong đại điện có hai vị đao phủ mặt che vải đen bước ra, một tay xách quỷ đầu đao, một tay bưng bát rượu trắng, uống liền mấy ngụm rồi phun lên thân đao, giơ lên không trung vạch một vòng tròn, sau đó thì thì chém vào cổ hai người.



Hai người quỳ dưới đất vẫn lớn tiếng kêu oan, nói là chủ ý của vương gia, quỷ đầu đao chém tới, giọng nói đột nhiên ngưng bặt, đầu người lăn xuống dưới bậc, máu phun ra ngoài mấy bước, trên người tướng quan đứng ở phía trước đều nhiễm máu.



Thị vệ đứng ở hai bên đem ném thi thể không đầu về phía trước, hai cỗ thi thể rầm rầm ngã xuống bậc.



Thấy cảnh này, hơn trăm tướng quân có mặt đều rùng mình sợ hãi, ai ai cũng co đầu rụt cổ không dám lên tiếng.