Tra Công Hoàn Lương Ký
Chương 1 :
Ngày đăng: 04:28 19/04/20
Lý Huyền Lương trừng mắt há mồm, ngây ngốc nhìn màn hình lớn trước mắt, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Y biết em trai Lý Lâm của y vừa khốn nạn vừa phóng túng, nhưng giá nào y cũng không nghĩ nó lại hạ tiện như thế.
Cùng những gã đồng tính luyến ái qua lại coi như không tính, lại còn chơi 3P, mà nếu chỉ len lén chơi thì cũng được đi, đằng này còn quay phim. Y thật sự rất muốn bổ đầu Lý Lâm ra, xem bên trong rốt cuộc có phải hay không chỉ chứa toàn là phân?
Ngồi trên sofa, người đàn ông phun một làn khói rồi mới chậm rãi mở miệng: “Thế nào, rất kích thích đúng không? Cứ từ từ xem, đây mới chỉ là khúc dạo đầu thôi, phía sau còn hấp dẫn hơn nhiều.”
Lý Huyền Lương xông tới phía trước, rút băng ghi hình ra, dùng toàn lực ném mạnh xuống đất.
Người ngồi trên sofa thấy thế chỉ nở một nụ cười: “Cứ việc ném, ném rồi tôi vẫn còn cái khác.”
Lý Huyền Lương trừng hắn, trong mắt mang theo sát khí: “Mã Thần Nhất, sao mày có thể càng ngày càng biến thái như thế? Cư nhiên lại đi tìm người quay cái thứ rác rưởi này.”
Mã Thần Nhất lắc đầu: “Hiểu lầm, hiểu lầm rồi, tôi đâu có rảnh rỗi đến mức đi theo dõi sinh hoạt cá nhân của em trai cậu, cái này chẳng qua là ngẫu nhiên lọt vào tay tôi mà thôi. Tôi tìm cậu bàn bạc chuyện tiền nong cũng xem như nể mặt cậu lắm rồi, bởi có nói sao đi nữa chúng ta cũng từng là bạn học, đúng không?”
Ánh mắt quái dị của Mã Thần Nhất khiến Lý Huyền Lương cảm thấy rất khó chịu. Tầm mắt cao hơn cũng bỏ đi, thế nhưng y vẫn nhớ lúc học cấp 3, chiều cao hai người còn chưa cách biệt lắm, vậy mà giờ này hắn đã cao hơn y ít nhất 10cm. Muốn đối diện với ánh mắt hắn, y buộc phải ngẩng đầu lên, đáng chết!
Mã Thần Nhất dường như rất thỏa mãn với sự chênh lệch chiều cao này của hai người, ánh mắt hắn bắt đầu quan sát khắp người Lý Huyền Lương, vừa nhìn vừa hài lòng nói: “Mấy năm nay cậu thật sự càng ngày càng xinh đẹp.” Trách không được trước đây các nữ sinh thường ở sau lưng y, nói y là mỹ nam sắc nước hương trời gì gì đó, giờ nhìn kỹ quả thật không sai. Mã Thần Nhất nhịn không được, đưa tay ra chạm vào cằm Lý Huyền Lương.
Lý Huyền Lương bị Mã Thần Nhất nhìn chòng chọc đến mức sởn gai óc, một phát hất văng cánh tay hắn đang đặt trên cằm mình, thấp giọng chán ghét nói: “Này, tao không phải tính luyến ái, bộ dáng như thế nào liên quan gì đến mày?”
Mã Thần Nhất từ chối cho ý kiến, hai tay khoanh lại trước ngực: “Tôi có thể cho em trai cậu con đường sống, bất quá, nghĩ tới nghĩ lui hình như tôi sẽ bị thiệt thòi nặng đây, tôi phải nhìn xem cậu rốt cuộc có đáng giá hay không?” Nói xong, hắn liền áp sát tới gần, không chút kiêng nể mà ngắm nghía y từ trên xuống dưới, khiến y có một dự cảm không lành.
Lý Huyền Lương né tránh ánh mắt của Mã Thần Nhất, cau mày hỏi: “Rốt cuộc là con đường sống gì?”
Mã Thần Nhất sờ sờ cằm, trước tiên bày ra vẻ mặt vừa xấu xa vừa mờ ám, sau đó mới chậm rãi tiến đến sát bên cạnh vành tai duyên dáng của Lý Huyền Lương. Chứng kiến gương mặt y càng lúc càng ửng hồng, hắn chậm rãi nói từng câu từng chữ:
“Rất đơn giản, để tôi chơi cậu một lần, thế nào?”