Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ
Chương 49 : Đêm khuya người tới
Ngày đăng: 21:51 18/04/20
Trong mê man Dương Sóc mơ một giấc mộng rất dài, nói là mộng, kỳ thực gọi là quá khứ bị hắn lãng quên tương đối chính xác hơn. Đó là thời điểm bản thân mới quen Cố Diễm.
Cố Diễm luôn luôn là thiên chi kiêu tử, mà bản thân, mặc dù không có tâm lý thù hận kẻ giàu gì đó, nhưng hắn cũng tuyệt đối không phải kẻ giàu có gì, bình thường trong vòng quan hệ đương nhiên cũng không phải người có địa vị cao. Đừng nói, khi đó bản thân vẫn là sinh viên.
Thời điểm học đại học cũng không phải thuận buồm xuôi gió, khi bản thân lên cấp ba trong nhà còn không lấy đâu ra tiền, nếu không phải bản thân kiên trì sợ là không thể tiếp tục học lên.
Sau khi đến đại học, học phí gì đó đương nhiên là tự mình gánh vác, cũng ra bên ngoài làm công, ngẫu nhiên có cơ hội quen biết một người, người kia là một đốc công, tình huống trong nhà tương đối phức tạp, tóm lại cũng không rõ chuyện gì xảy ra, người kia vừa mắt mình, vậy mà lấy ra một khoản tiền bảo là muốn cùng bản thân cùng nhau đầu tư buôn bán, mở tiệm.
Quen biết người kia cũng không phải chuyện quá ngoài ý muốn, hắn biết rõ, đốc công kia làm vậy đại khái là có ý với mình, hắn muốn cự tuyệt, nhưng người kia nắm giữ chừng mực vô cùng tốt, không khiến người phiền chàn, cũng không trở thành bức bách, so với tâm tư lợi dụng lẫn nhau, hắn và đối phương lá mặt lá trái một đoạn thời gian, không ngờ tới, cuộc làm ăn đầu tiên thật sự thành công!
Có món tiền đầu tiên, về sau, thời điểm người kia nói rõ với mình, hắn đương nhiên liền cự tuyệt, mà người kia ước chừng nhìn ra hắn kiên quyết, lại như có tâm tư khác, nghe nói khi đó vợ gã cùng gã ầm ĩ chuyện ly hôn, dù sao một đống lớn chuyện bừa bãi lộn xộn, sau, người kia thoải mái dựa theo ước định lúc trước, lợi ích thu được chia đều, sau đó thả Dương Sóc đi.
Cho nên, Dương Sóc có phản cảm với đàn ông, nhất là sau chuyện đốc công kia, mặc dù nói từ đầu đến cuối đều là lợi dụng, bản thân cũng không chút thiệt thòi, có điều là ai cũng không nói ra mập mờ trong đó mà thôi.
Nhưng mà, chung quy vẫn là lợi dụng, trong lòng không thích, cũng bởi vì điều này, về sau thời điểm chuyện Cố Diễm phát sinh hắn mới có thể mâu thuẫn như vậy, mới có thể căm hận, chán ghét như vậy.
Hắn luôn không nhớ quá rõ tình huống lần đầu gặp Cố Diễm, chỉ biết đêm hôm đó kỳ thật có chút hỗn loạn.
Đêm hôm đó, đàm phán thành công chuyện làm ăn thứ hai tâm tình bản thân rất tốt, cùng mấy người uống rượu, về sau còn đi quán bar chơi, bản thân hình như nhìn trúng một người phụ nữ, cô kia cũng có ý với mình, cho nên sau khi giải tán ở quán bar hắn liền cùng người phụ nữa kia ngầm hiểu lẫn nhau định đi mướn phòng.
Sau đó, cũng chính là đêm hôm đó, hắn đụng phải Cố Diễm bị thương, đối phương bị một đám lưu manh đuổi theo, nhưng trông Cố Diễm vô cùng cường hãn, mặc dù bản thân bị thương, những tên côn đồ kia đều không thể đến gần người y nửa điểm.
Lúc ấy uống nhiều rượu, ấn tượng sâu sắc cùng duy nhất đầu tiên của bản thân đối với Cố Diễm là người này màu mắt rất lạnh, giống như muốn ăn thịt người, là nhân vật không dễ chọc.
Hắn vốn không muốn xen vào việc của người khác, nhưng mà người phụ nữ định cùng hắn đi mướn phòng kia vậy mà ngu ngốc kêu lên. Cũng phải, phụ nữ nhìn thấy loại tình cảnh máu tanh này đương nhiên đều sợ hãi, cho nên kêu to cũng không có gì đáng trách, nhưng tình huống ngày đó, người phụ nữ kia kêu gào ra tiếng cũng quá ngu xuẩn rồi.
Hắn thật không muốn chõ mõm vào, nhưng mà không ngăn được những tên côn đồ kia tự động đem hắn cùng Cố Diễm quy về một nhóm, vì vậy, liền bị liên lụy. Có điều Dương Sóc hắn chưa bao giờ là người xoắn xuýt cả, nếu đã bị quy cùng một nhóm, vậy không bằng thật làm người cùng một nhóm đi, hơn nữa đàn ông uống say luôn tương đối kích động chút, thêm vào đó có mấy người đàn ông không có huyết tính, mấy người đàn ông không thích đánh nhau, từ nhỏ số lần hắn đánh nhau cũng không ít.
Cho nên, động thủ, người phụ nữ định cùng hắn đi mướn phòng kia tức thì thét chói tai rồi chạy trốn.
Ngủ trên xe mặc dù không thoải mái chút, nhưng trên đường chạy nạn ai còn có thể thong thả ung dung.
“Còn khoảng ba bốn ngày nữa thì có thể đến biên giới thành phố J rồi.” Đêm nay nửa đêm đầu là Cố Diễm cùng Dương Sóc gác đêm, hai người nhẹ giọng nói chuyện.
Cố Diễm nghe Dương Sóc nói khẽ gật đầu một cái, “Ừm.”
Dương Sóc nghĩ nghĩ, nháy mắt nhìn Cố Diễm, “Em lo lắng tình huống Cố gia sao?”
Cố Diễm khẽ cười cười, “Em tin tưởng ông nội có thể xử lý tốt.”
Dương Sóc nhẹ gật đầu, thủ đoạn của Cố lão gia tử quả thật không tệ, “Chỉ hy vọng mọi chuyện ở đó đều tốt.”
Mọi chuyện đều tốt, chính là Cố lão gia tử sử dụng tốt mấy cái kho hàng, hơn nữa, Cố gia không loạn, không nhiều thây ma, có người giúp đỡ làm việc. Cố gia gia đại nghiệp đại, không loạn, là tốt rồi!
Cố Diễm hiểu được ý của đối phương, chỉ là khẽ cười cười. Bọn họ liếc nhìn chỗ ngồi trống không phía sau, trời vừa tối Chu Châu cùng Liễu Phi Tuyết lại rời đi, thần thần bí bí cũng không biết đang làm gì.
Trương Quân cùng Liễu Phi Dương nửa nằm mà ngủ, hai người dựa sát vào nhau trông rất hài hòa.
Dương Sóc lôi kéo tay Cố Diễm, “Chúng ta đi dạo đi.”
Cố Diễm nhẹ gật đầu, Liễu Phi Tuyết cho bọn họ một vật, là bột phấn thực vật gì đó, rất thối, vãi ra chung quanh xe có thể khiến những thây ma kia bỏ qua hai chiếc xe, nhưng thời gian tác dụng không lâu lắm, chỉ có năm canh giờ, hơn nữa chỉ có thể ngăn cản thây ma bình thường, có điều như thế cũng đủ, bằng không bọn họ cũng không phải chỉ làm chút ngụy trang cho xe, sau đó liền ngừng ở ven đường nghỉ ngơi.
Đường bên này không nhìn thấy xe khác, bọn họ đi là đường nhỏ, ít người, thây ma cũng bớt, thây ma ngẫu nhiên du đãng hai người sau khi xuống xe không để lại dấu vết liền giải quyết xong. Có điều bởi vì phải gác đêm, cho nên hai người cũng không rời xe trong phạm vi quá xa.
Nói chuyện một hồi, có chút lạnh, hai người đang muốn lên xe, bỗng nhiên, âm thanh xe gắn máy vang lên, xình xịch nhằm hướng bên này chạy tới, đèn xe gắn máy cũng chiếu vào, ánh sáng trắng có chút chói mắt. Đồng thời còn có thể nghe thấy thây ma rống lên một tiếng, hiển nhiên là theo sau xe gắn máy kia chạy tới.
Nhất thời, Cố Diễm cùng Dương Sóc đều nheo mắt lại…