Trả Nợ

Chương 15 : Xem mắt (1)

Ngày đăng: 09:44 18/04/20


Sự kiện này như một bản nhạc đệm vô vị trong đời, nhanh chóng bị Hạ Lâm Chu quên lãng mất, nếu không phải sau đó một tuần tình cờ đụng mặt Văn Tầm Xuyên, hắn cũng muốn quên luôn gã đàn ông này.



Lúc ấy Hạ Lâm Chu đang hiếm hoi lắm mới diện được một thân tây trang thẳng thớm, đầu tóc chỉnh tề, ngồi bên cạnh cha mình và các đồng nghiệp công ty dùng bữa trưa thịnh soạn.



“Lâm Chu, chào chú Nghiêm đi.”



Hạ Lâm Chu lập tức đứng dậy, rót cho người đàn ông trung niên ngồi đối diện một ly rượu, lễ phép nói, “Chú Nghiêm, lần đầu gặp mặt, cháu xin kính chú một ly.”



Người đàn ông trung niên mặt mày dữ tợn cười nhẹ nhận ly rượu, cười nói, “Hạ thiếu gia vừa đẹp trai vừa lễ phép, Tổng giám đốc Hạ đúng là có phúc.”



“Nó chỉ là thằng nhóc không học hành không nghề ngỗng thôi.” Bố Hạ cười khổ, vẫy tay, “Suốt ngày ăn chơi lêu lổng, tôi nhìn thấy là lại đau đầu, cho nên đang muốn cho nó vào công ty học hỏi kinh nghiệm.”



Hạ Lâm Chu suốt một tuần bị nhốt trong nhà học quản lý kinh doanh nở nụ cười toe toét, “Cháu sẽ cố gắng ạ, nếu có gì sai các bác nhớ khoan dung cho cháu, cháu sẽ cố gắng học tập các chú các bác.”




“Đúng rồi.” Văn Tầm Xuyên gật đầu, có vẻ không muốn tiếp tục đề tài này bèn mỉm cười hỏi, “Vừa về nước là phải đi xem mắt rồi?”



“Nhà hối quá.” Cô gái thở dài, đùa, “Mẹ nói con gái lớn thế này không cưới bây giờ thì ế suốt đời.” 



“Làm gì có, cô xinh đẹp như vậy mà.” Văn Tầm Xuyên cười nói.



Hạ Lâm Chu cất bước đi ngang qua bàn Văn Tầm Xuyên, nghe đến đây nhịn không được cúi xuống lườm một cái, vừa lúc đụng phải tầm mắt gã vừa vô tình nâng lên.



Ý cười trên mặt Văn Tầm Xuyên lập tức tan biến hết, cả hai ngay lập tức dời tầm mắt đi.



Văn Tầm Xuyên mặt mày bình thản tiếp tục quay lại câu chuyện, mặc kệ Hạ Lâm Chu đang bước đến toilet.



Xem mắt?



Bóng mà giả trai ** nai ** bò?