Trầm Nịch

Chương 75 :

Ngày đăng: 21:42 18/04/20


Yến tiệc đêm đó náo nhiệt đúng như trong tưởng tượng, bất quá thân mình của Phượng Minh Vương tựa hồ không được tốt lắm, không hề có tinh thần. Nhưng Ngũ Tử Ngang nhận ra tâm tình của hắn lại vô cùng tốt, cùng nhìn ra hắn sủng ái tiểu nhi tử Hà Hoan như thế nào. Hà Hoan không những được ngồi trên long tọa để ăn uống,  mà còn có thể làm nũng muốn ăn cái này muốn uống cái kia với Phụ Vương. Cũng khó trách hai vị nhi tử khác của Phượng Minh Vương lại không thích người đệ đệ này.



“Hoan nhi, dọc đường ngươi được Lương Vương chiếu cố, hãy kính Lương Vương một ly rượu đi.” Sau khi ăn trong chốc lát, Phượng Minh Vương khẽ nhắc nhở nhi tử của mình.



Ăn mặc phi thường xinh đẹp, Hà Hoan hai tay dâng ly rượu, nghe lời Phụ Vương mà đi đến trước mặt Ngũ Tử Ngang, cúi người thật sâu, nói rất có kiểu cách, “Hà Hoan đa tạ Lương Vương đại ca, ly rượu này Hà Hoan kính Lương Vương đại ca.” Nói xong, hắn ngửa đầu uống cạn.



“Tam điện hạ khách khí.” Ngũ Tử Ngang vội vàng đứng dậy.



Sau khi uống cạn ly rượu, Hà Hoan quay về bên cạnh Phụ Vương rồi ngồi xuống. Ngũ Tử Ngang phát hiện Hà Sầu và Hà Nhạc trừng mắt nhìn Hà Hoan một cái, lúc này Hà Sầu đứng lên rồi nói, “Từ lâu đã nghe nói Lương Vương là tâm phúc bên cạnh Hoàng đế Đại Đông, hôm nay được gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. Tướng mạo của Lương Vương hiên ngang, phong độ bất phàm, ta kính Lương Vương một ly, cảm tạ Lương Vương đã đưa ấu đệ trở về, ấu đệ được Phụ Vương sủng ái nên khó tránh khỏi tùy hứng, dọc đường có lẽ đã gây ra không ít phiền toái cho Lương Vương.”



“Không dám không dám.” Ngũ Tử Ngang lại vội vàng đứng lên, “Dọc đường đi, tam điện hạ thường xuyên nhắc về đại điện hạ và nhị điện hạ với ta, ta cũng rất ngưỡng mộ hai vị điện hạ.”



“Ha ha, e là tam đệ đã nói ta và đại ca ngày thường vẫn luôn khi dễ hắn.” Hà Nhạc giống như đang nói đùa, cũng nâng lên ly rượu, ba người nở nụ cười vài cái, cụng ly giữa không khí.



Phượng Minh Vương dựa vào ngai vàng, một ả thị nữ ngồi chồm hỗm ở bên chân hắn mà xoa bóp. Một tay của hắn ôm lấy vai của Hà Hoan, như cười như không mà nhìn Ngũ Tử Ngang trò chuyện vui vẻ cùng hai vị trưởng tử. Hà Hoan trừng to mắt nhìn đại ca rồi lại nhìn nhị ca, sau đó mới nhỏ giọng nói vào bên tai của Phụ Vương, “Phụ Vương, nếu ngài không thoải mái thì nhi thần đưa ngài quay về, Lương Vương đại ca sẽ không bận tâm đâu.”



“Ngươi thật ra là rất thích hắn” Phượng Minh Vương đá đá chân, thị nữ lập tức lui xuống.



Hà Hoan nhất thời mỉm cười, “Lương Vương đại ca đối xử với ta rất tốt, trên đường trở về hắn vẫn luôn giải thích cho ta phong cảnh ở ven đường. Khi ở kinh thành thì ta cũng ngụ ở quý phủ của Lương Vương đại ca, Lương Vương đại ca còn cho người dẫn ta ra ngoài du ngoạn nữa.”



Phượng Minh Vương nhìn nhi tử của mình một cách sủng ái, ngữ thanh cũng trở nên ôn nhu hơn vài phần, “Hoan nhi thích kinh thành Đại Đông chứ? Nơi đó có đẹp không?”



“Đẹp!” Đôi mắt của Hà Hoan sáng rực, “Trong kinh thành có rất nhiều cây, còn có những dòng sông nhỏ, ngoại thành thì có núi. Hoàng cung của Hoàng đế ca ca cũng rất đẹp, đúng rồi Phụ Vương, Hoàng đế ca ca còn viết cho ta một bài thơ a.”



“Nga?” Trong mắt của Phượng Minh Vương đột nhiên lóe lên, “Ngươi ở lâu như thế không về, đêm nay đến chỗ của Phụ Vương đi, Phụ Vương muốn nghe xem ngươi ở kinh thành Đại Đông đã gặp được những ai.”



“Hảo” Trong mắt của Hà Hoan là nhớ nhung, “Phụ Vương, Hoàng đế ca ca rất tốt, còn đối xử với ta tốt hơn cả Lương Vương đại ca.”



“Thật sao….” Ánh mắt của Phượng Minh Vương trở nên xa xăm, sau đó hắn ôm ngực ho khan vài tiếng.



Hắn vừa ho thì Hà Sầu và Hà Nhạc cũng lập tức im lặng mà nhìn sang, Ngũ Tử Ngang đương nhiên cũng thu liễm tâm tư. Hà Sầu và Hà Nhạc đồng thời lên tiếng, “Phụ Vương, thân mình của ngài không khỏe, sớm quay về nghỉ ngơi đi, ta và đại ca [nhị đệ] ở đây tiếp đãi Lương Vương là được.”



Ngũ Tử Ngang cũng lập tức mở miệng, “Bệ hạ, ngài quay về nghỉ ngơi đi, thân thể của ngài đang mang bệnh mà lại tẩy trần cho Tử Ngang, Tử Ngang sợ hãi.”



“Quả nhân không sao, hôm nay Hoan nhi đã trở về, tâm tình của quả nhân rất tốt, nếu quả nhân chịu không nổi thì sẽ trở về. Lương Vương gia không cần khách khí, cứ ăn uống no say là được.” Không hề liếc mắt nhìn hai vị nhi tử của mình, Phượng Minh Vương ra hiệu cho Thân Mộc, Thân Mộc lập tức hô lớn, “Vũ xướng–”



Tiếp theo một vũ khúc bắt đầu vang lên, các nàng vũ cơ mặc hoa phục nhẹ nhàng lướt vào.



Hà Sầu và Hà Nhạc sầm mặt, Ngũ Tử Ngang thấy thế thì lập tức nâng ly hướng Phượng Minh Vương, “Bệ hạ, xin thứ lỗi cho Tử Ngang vô lễ, bệ hạ và tam điện hạ ở bên cạnh nhau thật sự không giống phụ tử, nếu nói là huynh đệ thì còn có người tin tưởng.”



Hà Hoan lập tức gật đầu, nói một cách tự hào, “Phụ Vương là người đẹp nhất Phượng Minh quốc của chúng ta.”


……



Trong quý phủ của Hà Sầu, sau khi từ hoàng cung trở về, hắn và Hà Nhạc ở trong thư phòng để mưu đồ bí mật.



“Đại ca, mưu sĩ trong phủ của ta trước đó vừa dẫn đến một người, người này tên là Trương Thanh Tắc, hơn một trăm nhân khẩu trong nhà của hắn đều bị Hoàng đế Đại Đông Tần Ca xử tử. Ta và hắn có tán gẫu vài lần, Trương Thanh Tắc  rất có đầu óc, hơn nữa người này quả thật không đơn giản, sau khi hắn bị bắt rồi nửa đường áp giải về kinh thành thì được bằng hữu cướp đi, bảo toàn được tánh mạng. Ta phái người đến Đại Đông điều tra, hóa ra hắn tham ô hơn cả trăm vạn lượng tu sửa đê điều, số ngân lượng này hiện tại đều ở trong tay hắn.”



Vẻ mặt của Hà Sầu đầy khôn khéo, “Vì sao hắn tham ô nhiều ngân lượng như thế mà không tìm một nơi để tiêu dao, chạy đến tìm ngươi để làm gì?”



Hà Nhạc cười cười, “Đại ca có điểm không biết, Trương Thanh Tắc kỳ thật là người của Đột Quyết.”



“Người Đột Quyết?”



“Đúng, hắn là mật thám do Đột Quyết phái đến Đại Đông, nhưng sau chuyện đó thì Đột Quyết chỉ muốn chiếm lấy số ngân lượng kia, mặc kệ sinh tử của hắn, lại làm cho thê nhi của hắn bị trảm đầu thị chúng, bởi vì như vậy mà hắn ghi hận trong lòng, chạy trốn đến Phượng Minh, muốn tìm ta để nương tựa.”



“Hắn muốn cái gì?”



Sắc mặt của Hà Nhạc trở nên âm trầm dưới ánh nến, “Hắn muốn…..mạng của Hoàng đế Đại Đông.”



Hà Sầu chớp mắt.



“Đại ca, Tần Ca hiện tại không có nhi tử, chỉ cần hắn chết thì Đại Đông tất nhiên sẽ loạn. Một khi Đại Đông loạn thì Phụ Vương cũng sẽ loạn, đây là cơ hội của ta và ngươi!” Hà Nhạc oán hận nói, “Trong lòng của Phụ Vương chỉ có tam đệ, căn bản không có ta và ngươi! Ngươi xem, đêm nay ngay cả nhìn mà hắn cũng không thèm nhìn chúng ta một cái! Chẳng lẽ bởi vì bộ dáng của ta và ngươi không giống Phụ Vương nên mới bị Phụ Vương lạnh nhạt hay sao?”



Hà Sầu cắt bớt một đoạn tim đèn cầy, nói một cách lạnh lùng, “Không phải hiện tại ta và ngươi mới biết Phụ Vương chỉ thích tam đệ. Phụ Vương đã nhận ra tâm tư của ta, tuy rằng hiện tại hắn vô tâm với chính sự, nhưng hắn là Phượng Minh Vương, đám lão thần chỉ biết nghe theo hắn. Không có quân phù ấn tín thì chúng ta không thể tự tiện manh động.”



“Hừ! Phụ Vương trì hoãn không lập thái tử, chẳng phải là muốn đem vị trí thái tử giao cho tam đệ hay sao! Tam đệ không xứng, ngoại trừ bộ dáng thì làm sao có thể so với ta và ngươi? Vì sao Phụ Vương không hề liếc nhìn ta và ngươi dù chỉ một cái?” Hà Nhạc nện một quyền xuống bàn, “Hắn thích người Đại Đông thì ta sẽ hủy diệt Đại Đông!”



Hà Sầu vỗ vỗ tay của Hà Nhạc, thấp giọng nói, “Ngũ Tử Ngang hiện tại ở đây, người này có thể đạt được tín nhiệm của Tần Ca thì nhất định không đơn giản, đừng để cho hắn nhìn ra bất luận manh mối nào. Ngươi bảo Trương Thanh Tắc chờ Ngũ Tử Ngang rời đi thì hẳn dẫn hắn đến gặp ta, người Đột Quyết cũng không thể dễ dàng tin tưởng.”



“Hảo, bất quá mặc kệ hắn có thể tin hay không, chỉ cần có thể lợi dụng thì chúng ta cứ lợi dụng. Hơn nữa ta cảm thấy Ngũ Tử Ngang đến Phượng Minh cũng là một cơ hội tốt, hắn là tâm phúc bên cạnh Tần Ca, nếu có thể….” Ý tứ của Hà Nhạc không cần nói thì cũng đã quá rõ ràng. fynnz.wordpress.com



Hà Sầu gật đầu rồi nói, “Cẩn thận vẫn tốt hơn. Ngày mai hắn đến đây thì chúng ta sẽ quan sát, nếu có thể để cho chúng ta lợi dụng thì cũng là một chuyện tốt.”



“Ân.”



……



Nằm ở trên giường, Ngũ Tử Ngang không buồn ngủ. Tuy rằng hôm nay vừa mới đến Phượng Minh nhưng cái mũi của hắn vẫn ngửi ra một chút hương vị. Nhất là thái độ của Phượng Minh Vương làm cho hắn tựa như bị lạc vào một rừng cây mây, rõ ràng nhìn thấy đường ra nhưng làm cách nào cũng không qua được. Còn Phượng Minh Vương vì sao phải làm như vậy? Đây có thể xem như một cuộn tơ rối vò, đến khi hắn tìm được đầu sợi tơ thì mới có thể chậm rãi hiểu rõ.



Ai, thật muốn lên đường về ngay lập tức. Bàn tay sờ lên từng viên ngọc châu trên chuỗi tràng hạt, Ngũ Tử Ngang suy nghĩ sâu xa, tình hình của Phượng Minh Vương còn phức tạp hơn so với dự đoán của hắn, hơn nữa thân mình của Phượng Minh Vương cũng không khỏe. Tần Ca, ngươi nhất định cũng không nghĩ đến tình hình sẽ là như vậy, có đúng không? Khi sờ lên chuỗi tràng hạt thì Ngũ Tử Ngang liền nghĩ thầm: Ngày mai đến dự tiệc tại quý phủ của Hà Sầu, hắn cẩn thận làm việc là được, tùy cơ ứng biến, nhìn xem có thể phát hiện được dấu vết gì hay không.



—————