Trầm Nịch

Chương 97 :

Ngày đăng: 21:42 18/04/20


Vào phòng ngủ, Ôn Quế và Khổng Tắc Huy phát hiện Diêm Nhật đang ở trong phòng, còn Hoàng Thượng cũng đã tỉnh. Diêm Nhật hơi gật đầu đối với bọn họ, lập tức khom người lui ra ngoài. Khổng Tắc Huy và Ôn Quế đi đến bên giường, đồng loạt quỳ xuống.



Ôn Quế nằm sấp xuống đất mà nói, “Nô tài cô phụ lòng tin của Hoàng Thượng, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt nô tài.”



Khổng Tắc Huy nói, “Hoàng Thượng có việc gì cứ phân phó cho thuộc hạ, thuộc hạ cho dù có phải vào nơi nước sôi lửa bỏng thì tuyệt đối cũng không khước từ.”



Tần Ca lần lượt nhìn hai người, thản nhiên nói, “Xem ra các ngươi đã nghĩ thông suốt.”



Ôn Quế lại hổ thẹn đến mức muốn tát cho mình vài cái bạt tai, uổng công hắn là nô tài bên cạnh Hoàng Thượng.



Tần Ca giữ nguyên sắc mặt bình tĩnh, “Lúc này trẫm không cần các ngươi phải làm gì, việc duy nhất mà các ngươi phải làm là không thể nhiều lời đối với hắn. Khi nào trẫm muốn các ngươi nói thì trẫm tự nhiên sẽ nói cho các ngươi. Trẫm phải làm một chuyện, trong quá trình này mặc kệ trẫm làm cái gì thì các ngươi cũng không được quan tâm và lắm miệng. Nếu các ngươi làm không được thì cũng không cần thiết phải ở lại bên cạnh trẫm.”



“Nô tài nhất định có thể làm được!” Ôn Quế hoảng hốt ngẩn đầu, “Xin Hoàng Thượng đừng đuổi nô tài đi, nô tài nhất định có thể làm được! Không quan tâm và lắm miệng, mặc kệ Hoàng Thượng làm gì thì nô tài cũng sẽ không nhiều lời trước mặt Vương gia!”



Khổng Tắc Huy nghe ra một chút ý tứ, trầm giọng nói, “Chuyện mà Hoàng Thượng muốn làm đương nhiên có dụng ý của Hoàng Thượng, thuộc hạ chỉ nghe lệnh làm việc, quyết không nói xằng!”



Đôi mắt của Tần Ca trở nên âm trầm, ngữ thanh cũng hạ thấp một chút, “Trẫm lưu các ngươi ở bên cạnh là vì trẫm tin tưởng các ngươi, đừng để cho trẫm mất niềm tin đối với các ngươi.”



“Nô tài [thuộc hạ] tuyệt đối không cô phụ lòng tin của Hoàng Thượng! Nếu làm trái thì nguyện thiên lôi giáng chết!” Hai người cùng lúc thề độc.



Tần Ca hơi thoáng hài lòng mà gật đầu, “Các ngươi lui xuống đi, nhớ kỹ những gì mà các ngươi đã thề trước mặt trẫm.”




“Vương phi nương nương và Ngũ nhị gia Ngũ Tử Anh đi lại rất thân mật, đương niên khi Vương gia đi Phượng Minh quốc thì đã có phong phanh truyền ra, chẳng qua Vương gia không để ý, Phạm lão thái thái cũng từng âm thầm ra lệnh không cho bất cứ kẻ nào nói năng lung tung.”



“Liễu Song và Ngũ Tử Anh?”



Tần Ca tức khắc liền lạnh mặt, trong lòng đình trệ một chút. Trước khi Tử Ngang xuất chinh vẫn ở bên cạnh hắn, nếu Liễu Song mang thai vào thời điểm đó…..Trong lòng của hắn bỗng nhiên nổi lên một trận lôi đình, “Đi thăm dò! Điều tra khi nào thì nàng mang thai!”



“Nô tài đã âm thầm điều tra, ắt hẳn là trong vòng mười ngày trước khi Vương gia xuất chinh.”



Ầm một tiếng, Tần Ca đấm mạnh một quyền xuống giường, mười ngày kia hằng đêm hắn và Tử Ngang đều ở bên nhau! Một lúc lâu sau, Tần Ca lạnh lùng nói, “Diệt trừ những kẻ khua môi múa mép về chuyện này, không cho tin tức rơi vào tai của Vương gia. Sáng mai ngươi truyền ý chỉ của trẫm, bảo rằng Vương phi mang thai, vì để làm cho Lương Vương an tâm nên trẫm đặc ân cho Liễu Song và Phạm Ngũ Thị được dọn vào cung tịnh dưỡng.”fynnz.wordpress.com



“Dạ.”



“Việc này ngươi đi làm, nô tài bên cạnh Liễu Song sẽ do ngươi tự lựa chọn.”



“Dạ.”



“Còn có một chuyện, đừng để cho Hà Hoan gặp mặt nàng, tâm tính của Hà Hoan đơn giản, không chừng đến lúc đó sẽ nói ra cái gì không nên nói.”



“Nô tài hiểu rõ.”