Trang Hiệp Khách
Chương 14 : Trang hiệp khách - Hồi 14
Ngày đăng: 21:51 18/04/20
Sơn Điền Anh Minh lắc đầu, nói :
- Mộc Thôn Thanh quả nhiên nói không sai lời chút nào. Nghĩa đệ của ta quả đã trúng kịch độc!
Lâm Cát Lang đưa tay sờ lên mũi Sơn Bản Nhất Lang, sau đó để tay lên lồng ngực chàng khám nghiệm nhịp tim đập. Y thở dài, than :
- Chỉ vì không muốn để ai trúng độc, Sơn Bản đại ca không tiếc tánh mạng, một mình gánh chịu lấy hết...
Dừng lại vài giây, Lâm Cát Lang nói tiếp :
- Tên đồ đệ của Cát Điền Thiên Hương Tử mà đã lợi hại thế rồi thì đủ hiểu y còn lợi hại đến thế nào!
Nghe Lâm Cát Lang than, ai nấy đều lo lắng, vì đã hiểu được thực lực của đối phương, tức phe Điền Trung Tấn. Đức Xuyên Thắng cũng mặt mày nhăn
nhó, nghĩ ngợi. Y nhìn Sơn Bản Nhất Lang nằm, tin chắc Sơn Bản Nhất Lang đang bất tỉnh, chắc chắn không nghe được những lời gì, do ai nói.
Đức Xuyên Thắng lẩm bẩm :
- Sơn Bản đại ca! Thật sự thì Đức Xuyên Thắng này đã thua đại ca từ lâu
rồi, từ bản lãnh, võ nghệ, kiếm thuật cho đến đảm lược, đức độ và nhân
nghĩa. Đệ không có chút nào sánh nổi với đại ca mà trước nay chẳng biết
trời cao gì. Từ nay đệ chỉ xin sống chết với đại ca thôi chứ không bao
giờ đề cập tới chuyện so tài nữa.
Lúc đó, Thuận Tử đã đem thần dược Lý Ngư Lệ đến, lấy thuốc định nhét vào miệng Sơn Bản Nhất Lang thì chàng bỗng mở mắt ra, nhìn nàng, thều thào
nói :
- Xin nghĩa tẩu cứu Đảo Tân tiểu thư cùng Phúc Điền Chiếu Phu trước đi. Tình trạng của họ nguy ngập hơn đệ nhiều...
Chỉ nói được đến đây, đầu Sơn Bản Nhất Lang trẹo qua một bên, máu trong mồm rỉ ra. Thuận Tử xúc động, nói :
- Đến nước này mà nghĩa đệ vẫn không ngừng lo cho người khác ư?
Đức Xuyên Thắng thấy vậy vội lên tiếng :
- Đường chủ hãy cứu hai người kia trước đi, để tôi giúp Sơn Bản đại ca phong tỏa [1] các huyệt đạo đã.
Thuận Tử nghe lời, đem Lý Ngư Lệ đến nhét vào mồm Đảo Tân Thanh Tử cùng
Phúc Điền Chiếu Phu. Cùng lúc đó, Đức Xuyên Thắng điểm các trọng huyệt
trên người Sơn Bản Nhất Lang, ngăn cản chất độc loang ra khắp nơi trong
cơ thể chàng. Móc trong người Sơn Bản Nhất Lang lọ thuốc khi nãy, Đức
Xuyên Thắng lấy một viên nhét vào miệng chàng. Sau đó Đức Xuyên Thắng
mới bế xốc Sơn Bản Nhất Lang đặt lên giường, nói :
- Bây giờ Đường chủ cho Sơn Bản đại ca uống Lý Ngư Lệ được rồi.
Không chút chậm trễ, Thuận Tử làm theo lời Đức Xuyên Thắng. Nàng hết
nhìn trượng phu Sơn Điền Anh Minh tới nhìn Đức Xuyên Thắng cùng Lâm Cát
Lang, luôn miệng hỏi :
- Liệu nghĩa đệ có sao không?
Hay :
vây cho chúng tôi, dặn chúng tôi và một số anh em phải lập tức về ngay
sơn trang báo tin cho Trang chủ cùng Đức Xuyên tướng quân phải thi hành
gấp rút những lời Lâm Cát tráng sĩ đã dặn trước khi đi.
Sơn Điền Anh Minh cất tiếng hỏi :
- Thế Lâm Cát tráng sĩ đâu rồi?
Đám quân ai nấy nhìn nhau tỏ vẻ buồn rầu, chẳng ai thốt được lời.
Sơn Điền Anh Minh cảm thấy lòng mình như bị muôn ngàn mũi chim châm chích vào. Ông đau khổ, hỏi :
- Có phải Lâm Cát tráng sĩ gặp nguy rồi phải không?
Đám người ai nấy đều gật đầu. Hồi lâu mới có người lên tiếng :
- Sau khi mở đường máu cho chúng tôi và một số anh em, Lâm Cát tráng sĩ
vào lại trận chiến giúp các anh em khác. Lúc đó Kiều Bản Dũng tới thách
đánh. Lâm Cát tráng sĩ ra tay đánh chưa đầy mấy hiệp đã phải uổng mạng
dưới tay tên Kiều Bản Dũng kia!
Một người khác lên tiếng :
- Tên Kiều Bản Dũng thật lợi hại. Suốt bao nhiêu năm trời ra trận, chứng kiến bao nhiêu trận quyết đấu giữa các dũng tướng cũng như các võ sĩ
đạo lừng danh, nhưng thú thật, tôi chưa từng thấy ai khủng khiếp như
hắn!
Một người khác lên tiếng nạt :
- Im đi! Ngươi sao quá sợ hãi, chỉ đề cao cường địch là nghĩ gì?
- Tôi chỉ nói sự thật...
- Câm đi!
Sơn Điền Anh Minh thất vậy bèn lên tiếng :
- Thôi, các huynh đệ đừng tranh cãi nữa làm gì. Hãy mau huy động toàn thể anh em lại để mà cố thủ sơn trang.
Nghe nói ai nấy đều tuân mệnh lui ra. Chờ mọi người đi ra rồi, Thuận Tử ngậm ngùi ôm chầm lấy Sơn Điền Anh Minh, than :
- Không lẽ lòng trời muốn cho Sơn Điền gia trang bị hủy hiệt hay sao đây?
Sơn Điền Anh Minh đang đau đớn vì tin Lâm Cát Lang tử trận, nghe vợ than thế thì càng thêm xót xa. Ông ta chưa biết nói gì thì bỗng Đức Xuyên
Thắng đập mạnh tay xuống bàn, hét lên :
- Tôi không thể để Lâm Cát Lang chết oan uổng thế này được. Tôi thề phải giết cho được Kiều Bản Dũng để trả thù!
-----------
[1] Phong tỏa: ngăn chặn.