Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1453 : Các giả thiết đánh vào lòng người

Ngày đăng: 09:33 19/04/20


Phương Giải thấy đầu mình rất loạn, rồi lại hơi hối hận vì đã nói đề tài này với Hạng Thanh Ngưu. Hạng Thanh Ngưu chỉ là rảnh rỗi nhắc lại, nhưng chẳng khác nào ném hắn trở lại vực sâu. Trong khoảng thời gian trước hắn bận rộn phát triển lãnh thổ, để bây giờ trở thành đệ nhất Trung Nguyên.



La Diệu đã chết, Đại Luân Minh Vương đã chết, Thắng Đồ đã chết, Dương Kiên đã chết, thậm chí ngay cả Tang Loạn cũng đã chết.



Cho nên Phương Giải cảm thấy không còn uy hiếp gì nữa.



Trước đây Phương Giải luôn phải sống một cách cẩn thận. Hắn biết mình có thể tiếp cận tử vong bất kỳ lúc nào, cho nên trong khoảng thời gian đó hắn không muốn có con. Hắn không muốn vì một lúc kích động của mình mà hủy đi cuộc sống của đứa bé. Lúc hắn còn chưa có năng lực bảo vệ thân nhân, thì hắn không muốn gây thương tổn lớn hơn nữa.



Thẳng tới sau này, Phương Giải phát hiện những kẻ có thể uy hiếp được mình đều đã chết.



Những người đại tu hành đích thực mà Phương Giải biết, đều đã chết.



Bao gồm Vạn Tinh Thần, người đối xử với hắn rất tốt.



Có hai người khiến Phương Giải kính sợ nhất, chính là Vạn Tinh Thần và Tang Loạn. Khiến Phương Giải lo lắng nhất, là La Diệu và Đại Luân Minh Vương.



Lúc những người đó đều chết hết, tất cả bí mật trên người hắn, mặc kệ là tìm hiểu được hay là không tìm được, thì đều sẽ theo gió mà bay. Nhưng buổi nói chuyện phiếm vu vơ này, lại kéo Phương Giải trở lại. Mấy phỏng đoán của Hạng Thanh Ngưu giống như một cái kéo, cắt đi lớp giấy phủ bên ngoài tâm sự của hắn.



Phương Giải thở dài, nghĩ thầm, nếu đã nhắc lại rồi, vậy thì con mẹ nó liền thoải mái phân tích một hồi với tên mập này đi.



Hạng Thanh Ngưu là người bạn tốt nhất của Phương Giải, điều này không hề nghi ngờ. Rất nhiều chuyện Phương Giải chỉ nói cho Hạng Thanh Ngưu, không nói cho các nữ nhân của hắn. Theo hắn, nữ nhân không nên dính líu vào những chuyện nguy hiểm và không vui, cho dù là nữ nhân mạnh mẽ.



- Chúng ta bắt đầu lại từ đầu.



Thấy lông mày của Phương Giải giãn ra, Hạng Thanh Ngưu hỏi:



- Ký ức đầu tiên của ngươi là vào lúc nào?



Nếu Phương Giải nói ký ức đầu tiên của ta vào lúc ta cùng những người kia chạy trốn, thì Hạng Thanh Ngưu sẽ không nghi ngờ gì cả. Nhưng nếu hắn nói là ký ức của mình đã bắt đầu ngay từ lúc mình mới một tuổi, thì chỉ sợ Hạng Thanh Ngưu sẽ quăng cho hắn ánh mắt ‘đồ thần kinh’.



- Chạy!



Phương Giải trả lời rất đơn giản:
- Đây là Phan Cố.



Y lại nhặt những hòn sỏi đặt lên hòn đá lớn kia, đại diện cho những người mà Phương Giải biết.



- Đây là tuyến của ngươi.



Hạng Thanh Ngưu liếc Phương Giải một cái, sau đó nhặt một hòn đá nhỏ đặt lên trên hòn đá lớn, lập tức làm rối loạn những hòn sỏi kia.



- Chúng ta ép một tuyến khác vào.



Hắn nói.



Phương Giải nhíu mày:



- Tuyến khác? Tuyến gì?



Hạng Thanh Ngưu trầm mặc một lúc, dùng ánh mắt trịnh trọng nhìn Phương Giải, sau đó gằn giọng nói ra nghi ngờ của mình:



- Tuyến vừa này, bất kể là ngươi nghe thấy hoặc là tự mình trải qua, đều là có quan hệ trực tiếp với ngươi. Nhưng một tuyến khác, thoạt nhìn không có bất kỳ liên hệ gì với ngươi. Nhưng tuyến này cũng ở Phan Cố, cũng ảnh hưởng tới cục diện của Phan Cố.



- Rốt cuộc là cái gì?



Phương Giải có chút sốt ruột hỏi.



- Cửu tiên sinh.



Hạng Thanh Ngưu nghiêm túc nói ra ba chữ.



- Cửu tiên sinh phát hiện ra bí mật trong thành Phan Cố, nhưng bí mật này là chuẩn bị cho y sao?



Hạng Thanh Ngưu nhìn Phương Giải, giống như đang tìm kiếm đáp án.