Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1460 : Các ngươi là một đám sói

Ngày đăng: 09:33 19/04/20


Thời tiết khá là tốt.



Hình như hôm nay tâm tình của ông trời không tệ, thời tiết khiến cho người ta không đành lòng nhắm mắt. Nếu có người lựa chọn đi ngủ vào thời tiết này, thì thật là lãng phí.



Ngụy An dù muốn ngủ cũng không ngủ được.



Tình báo ở tiền tuyến không ngừng gửi tới, từ lúc mặt trời mọc ở phía đông tới lúc lặn ở phía tây, tin tức cuối cùng gửi tới.



Hắc Kỳ Quân đại thắng.



Ngụy An thở ra một hơi, uống cạn chén rượu trong tay.



Y có chút kích động, thậm chí có chút cao hứng.



Thậm chí y muốn đứng dậy, hướng chiến trường rống một tiếng:”Làm tốt lắm”



Mặc kệ y tính toán cho bản thân như thế nào, mặc kệ y không có gì nổi bật ở chiến dịch này, nhưng thủy chung y vẫn là người Hán. Lúc nghe thấy Hắc Kỳ Quân đại thắng, trong lòng y quả thực cao hứng.



Y sai người bê cái bàn ra ngoài vườn, sau đó lệnh cho thân binh mang mấy đồ ăn nóng tới.



Y đã uống rượu từ trưa tới hiện tại, nhưng lúc trước y uống rượu mà cứ như uống nước. Người của Mộc phủ cơ hồ đều biết Ngụy aN thích rượu như mạng sống. Hơn nữa y có thể ngàn chén không say, mặc kệ rượu cao cỡ nào, ở trước mặt y đều không có uy lực. Y quen với việc uống rượu trên chiến trường, thậm chí trước kia lúc còn là tướng lĩnh cấp thấp, lúc xung phong, y còn một tay cầm đao một tay cầm rượu.



Nếu không vì sở thích này thì y đã leo tới vị trí như bây giờ sớm hơn năm năm.



Uống rượu cả buổi chiều đều không có cảm giác uống rượu như bây giờ.



Y bảo vài phụ tá ngồi xuống uống rượu cùng mình. Đương nhiên tửu lượng của mấy người này cộng lại nhân hai cũng không phải là đối thủ của y.



- Có vẻ như Đại tướng quân rất vui?



Phụ tá tên là Ân Ngao cười hỏi.



- Chẳng lẽ ngươi không vậy sao?



Ngụy An hỏi lại.



Ân Ngao cười rộ lên:



- Thuộc hạ cũng cao cao hứng. Dù sao đây là một trận đại thắng, dù sao trận đại thắng này có ý nghĩa quá quan trọng với Đông Cương.



- Tiếc nuối là…



Ngụy An thở dài:



- Trận đại thắng này lại chẳng có liên quan gì tới ta.



- Sao lại không có?



Ân Ngao nói:




Ân Ngao chỉnh lại quần áo:



- Vừa rồi có câu chưa được nói rõ ràng. Không phải là Hắc Kỳ Quân chủ động tới tìm thuộc hạ, mà là thuộc hạ chủ động liên hệ với bọn họ.



Y nhìn Ngụy An, nói:



- Mong Đại tướng quân suy nghĩ cho bản thân nhiều hơn.











- Ta biết mình chắc chắn phải chết.



Plens nhìn Phương Giải, chân thành nói:



- Nhưng ta có thể có một thỉnh cầu được hay không? Ta muốn một cái chết sảng khoái chút.



- Không thể.



Phương Giải từ chối dứt khoát.



Hắn khoát tay phân phó:



- Mang hai người này tới thôn trấn gần đây, nói với dân chúng rằng đây chính là kẻ dẫn theo mấy chục vạn quân đội gây họa cho Đông Cương. Nói với dân chúng rằng y tên là Plens, là tướng lĩnh cao nhất của người nước ngoài. Chí ít có trên trăm vạn mạng sống ghi nợ trên đầu y.



- Tuân lệnh!



Vài Kiêu Kỵ Giáo đi tới áp giải Plens và Kha Khắc Bác ra ngoài.



- Ngươi thật ác độc!



Plens hô lên.



- Ngươi thật khờ.



Vừa lúc đó Hạng Thanh Ngưu đi tới mắng một câu:



- Ngươi làm thương tổn ta, sau đó lại muốn lấy ơn báo oán? Ngươi giết dân chúng của bọn ta, cướp đi lương thực và đất đai của bọn ta, sau khi chiến bại lại nói người khác ác độc?



Hạng Thanh Ngưu nói:



- Nếu để ta xử lý các ngươi, thì ta đã ném các ngươi vào bầy sói rồi.



Kha Khắc Bác cười ha hả:



- Các ngươi chính là một bầy sói.