Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1469 : Trước khi giao chiến

Ngày đăng: 09:33 19/04/20


Nhắc tới biên thành Đại Tùy, nổi danh nhất không thành nào qua được Phan Cố Tây Bắc và Phượng Hoàng Đài Đông Cương.



Ở cả hai tòa thành này, Phương Giải đều lưu lại dấu ấn khá sâu.



Hắn xuất phát từ Phan Cố, từng bước đi lên, trở thành cây cột chống trời của Trung Nguyên. Hắn xuất phát từ Trường An, từng bước đi lên, trờ thành người cứu nạn cho Đông Cương. Trong cuộc đời mỗi con người, không ai đoán được người mình quen sẽ trở nên nổi bật. Giống như lúc đầu ở đường số 23 phía đông Trường An, dân chúng sống ở đó chỉ cảm thấy tiểu Phương đại nhân là một người tốt, nhưng không ai ngờ rằng một ngày nào đó tiểu Phương đại nhân lại trở thành người đứng trên vạn vạn người.



Không nằm ngoài dự đoán của Nạp Lan Định Đông, ở Thập Lý Hạp Mộc phủ binh không dám có hành động gì với kỵ binh của Phương Giải. Lúc biết được Phương Giải tự mình xuất binh chạy tới Phượng Hoàng Đài, tướng quân của Mộc phủ lập tức làm ra quyết định, đóng bốn cửa lại, không cho bất kỳ ai ra khỏi thành.



Bọn họ sợ hãi.



Lúc Phương Giải đến Phượng Hoàng Đài, chiến sự vẫn chưa bắt đầu.



Dường như Lai Mạn cố ý chờ hắn tới rồi mới ra tay.



Ở trong mắt Lai Mạn, Nạp Lan Định Đông căn bản không phải là đối thủ.



Đứng ở đầu thành Phượng Hoàng Đài, nhìn đại doanh Agoda sừng sững như một con mãnh thú khổng lồ, Phương Giải biết là Lai Mạn đang bày ra võ lực với hắn. Lai Mạn muốn nói cho Phương Giải, chỉ cần y muốn, thì không có gì là y không làm được.



Chỉ năm sáu ngày ngắn ngủi tạo ra một khí giới công thành khổng lồ như vậy, quả thực rung động lòng người. Đây là sách lược khá bình thường nhưng có tác dụng kinh sợ kẻ địch. Chiến trường tư xưa tới nay không chỉ một người dùng qua.



Tâm lý chiến.



Phương Giải buông Thiên Lý Nhãn xuống, chỉ vào khí giới công thành khổng lồ, nói:



- Mục đích của mấy thứ này chính là hù dọa người khác…Kích cỡ lớn, thường khiến người ta sợ hãi.



- Phỏng chừng Lai Mạn muốn dựa vào độ cao để thành lập ưu thế.



Nạp Lan Định Đông nói:



- Nếu y muốn tấn công Phượng Hoàng Đài, trước tiên phải công phá liên doanh ở bên ngoài thành. Mà ngoài thành là bình nguyên, không có chỗ hiểm yếu nào, một khi đánh nhau thì sẽ là va chạm nảy lửa. Y hạ lệnh kiến tạo mấy thứ đó, tác dụng chủ yếu không phải là công thành, mà là nhằm vào liên doanh. Thứ thật lớn đó một khi đẩy tới, người nước ngoài liền chiếm ưu thế về độ cao. Tới lúc đó tầm bắn của súng cũng sẽ tăng…Mà cung tiễn thủ của ta liền khó mà gây thương tổn được tới kẻ địch.



Phương Giải gật đầu:



- Lai Mạn làm vậy vì biết trong tay ta không có pháo.



Hắn nhìn ra ngoài, chậm rãi nói:



- Y biết, nếu ta vội vã chạy tới, tất nhiên là mang theo khinh kỵ binh, không có khả năng mang pháo nặng nề chạy tới đây. Không có pháo, thì sẽ không phá được thứ công cụ kia…Y tính toán rất chu đáo.



- Nhưng y chỉ nhớ tới pháo, lại quên trước khi người nước ngoài tới Trung Nguyên, người Trung Nguyên vốn đã không có pháo, mà là dùng thứ vũ khí lạc hậu trong mắt bọn chúng.



Nạp Lan Định Đông đương nhiên biết Phương Giải nói tới cái gì.



Xe ném đá.



Kỳ thực ở thời đại này, cự ly bắn của xe ném đá không hề kém hơn pháo. Xe ném đá lớn nhất có thể ném tảng đá đi xa 500 mét. Dù xạ thủ người nước ngoài trèo lên công cụ kia, thì tầm bắn của súng cũng không đạt tới cự ly đó.




Lai Mạn nghe Áo Cổ Tư Tháp báo cáo xong, khóe miệng nhếch lên.



Áo Cổ Tư Tháp không phải là một người có nhiều tâm cơ, y nghe Lai Mạn nói vậy, liền nói:



- Thần cũng thấy tay Phương Giải kia thật là ngạo mạn.



- Ta vừa nói, đây là bệnh chung của người trẻ tuổi, nhất là người trẻ tuổi có thành tựu. Dưới trướng của ta có không ít người như vậy. Nhưng…



Lai Mạn chuyển giọng:



- Phương Giải khẳng định không phải người như thế.



- Vì sao?



Áo Cổ Tư Tháp hỏi.



Lai Mạn chậm rãi nói:



- Bởi vì hắn có thành tựu lớn, chứ không phải thành tựu nhỏ nhoi.



Áo Cổ Tư Tháp không hiểu.



Lai Mạn cũng không giải thích thêm.



- Áo Cổ Tư Tháp, ngươi chuẩn bị xong chưa?



Lai Mạn bỗng nhiên hỏi một câu.



- Thần đã chuẩn bị xong!



Áo Cổ Tư Tháp cúi đầu xuống:



- Chỉ cần ngài ra lệnh, trừ khi thần chết, bằng không thần sẽ không lùi bước trên chiến trường.



- Sai rồi.



Lai Mạn lắc đầu:



- Không phải là ta bảo ngươi lên chiến trường, mà là bảo ngươi chuẩn bị tốt để đón khách. Nếu ta đoán không sai, Phương Giải sẽ phái người tới quan sát ta. Thật giống như ta phái ngươi đi quan sát hắn vậy, chẳng qua phương thức sẽ không giống nhau. Dưới trướng của hắn có rất nhiều người tu hành mạnh mẽ hơn người tu hành dưới trướng của Sở Cư Chính.



Lai Mạn duỗi lưng một cái:



- Ta muốn đi ngủ.



Áo Cổ Tư Tháp sắc mặt nghiêm nghị, xoay người đi ra lều lớn, đứng ở cửa, giống như một tòa tháp bằng sắt.