Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1476 : Cá sấu lớn

Ngày đăng: 09:33 19/04/20


Đây là một trận chiến mà Phương Giải đánh phí suy nghĩ nhất từ trước đến giờ.Từ lúc hắn lãnh binh tới nay, đối mặt với vô số kẻ thù.



Giữa những kẻ đó cũng không thiếu cường giả, nhưng vô luận bất luận trận chiến nào trước đây, vô luận bất kì địch nhân nào trước đây cũng không thể sánh bằng tình huống hiện tại.



Cho dù là lúc đối mặt với Mông Nguyên Đại Hãn Khoát Khắc Đài Mông Ca, Phương Giải đều không từng lo lắng như vậy.Bởi vì, hắn không hiểu biết về kẻ thù của mình.Trên chiến trường có thể sử dụng sách lược bên ngoài, Phương Giải không có gì phải lo lắng.



Nhưng trong thế giới này, chiến tranh cho tới bây giờ cũng không phải là trận chiến đơn thuần.



Có một số thời điểm một người có thể thao túng cả chiến cuộc.



Tỷ như, nếu Vạn Tinh Thần nguyện ý thì lão có thể tùy tùy tiện tiện xử lí ngay thủ lĩnh bên địch nhân.Đương nhiên, lúc Đại Tùy mới vừa lập quốc lão cũng làm như vậy đấy.Năm đó Đại Tùy Thái tổ hoàng đế Dương Kiên khởi binh phản Trịnh, bên cạnh hoàng đế Trịnh quốc cũng là cao thủ như mây.



Vạn Tinh Thần một người một thanh kiếm, không chỉ bảo vệ Dương Kiên bình an vài chục năm mà thậm chí còn khiến tất cả các khách giang hồ mọi nơi đều kinh hồn táng đảm.



Sau lại Dương Kiên chỉ muốn thoát khỏi sự khống chế của Thông sách cổ viện lại là nhờ sự phát huy bởi thanh kiếm của Vạn Tinh Thần.Được không?Không được một kiếm giết.Tu vi của Phương Giải bây giờ đã rất mạnh, tuy rằng còn không bằng Vạn Tinh Thần năm đó, nhưng trên giang hồ cũng tốt, trên chiến trường cũng tốt, hắn đều có thể chiếm cứ chủ động.



Nhưng Lai Mạn mà hắn phải đối mặt lúc này lại là kẻ có đại nghị lực, đại nhẫn tâm đem bản thân cải tạo thành một thứ gì đó không rõ.Nếu so với kẻ thù hùng mạnh vô số lần, đương nhiên có thể không nhìn ưu điểm hay khuyết điểm gì của địch nhân, cứ trực tiếp giết đi qua là được.
Nếu như chiến sự thật sự bất lợi lời mà nói...



Thì việc Lai Mạn vất bỏ mấy chục vạn quân tinh nhuệ này, một mình quay về đế quốc Agoda cũng không phải là không thể được.Tương đối mà nói, lựa chọn của Lai Mạn còn nhiều hơn so với Phương Giải nhiều.



- Có tin tức gì từ thành Trường An gửi đến đây không?Phương Giải hỏi.Liêu Sinh ra chút theo không kịp ý nghĩ của Phương Giải, hơi chần chừ một chút y mới trả lời:



- Tin tức vẫn là ngày hôm qua, mật thư Kiêu kỵ giáo đưa tới từ thành Trường An chỉ có mấy chữ… Đô thống thấy Mã Thiên hộTin tức này, Phương Giải đã biết từ ngày hôm quaTrần Hiếu Nho và Mã Lệ Liên đã gặp mặt.Lúc rời khỏi thành Trường An, Phương Giải từng nói với Trần Hiếu Nho rằng, nếu có một ngày lúc sự tình xuất hiện biến hóa cực lớn, y liền phải đi gặp Mã Lệ Liên.



Chỉ cần Trần Hiếu Nho đi gặp Mã Lệ Liên, đã nói lên trong thành Trường An quả thật đã đến thời điểm rất mấu chốtHắn không có nói cái gì nữa, lại tiếp tục đem tầm mắt nhìn về phía trận doanh của quân đội đế quốc Agoda bên kia.......Thành Trường AnMiếu Phu Tử.Độc Cô Văn Tú rất bình tĩnh ngồi tại trước mặt những người này, phong cách trang hoàng của căn phòng bí mật này rất đơn giản thô bạo, vách tường là do bạc đúc thành, cái bàn đều là vàng ròng cả.



Chính là như vậy, thế là đủ rồi.



Trong miếu Phu Tử rách nát không biết bao nhiêu năm, thậm chí có như vậy một chỗ xa hoa đến vậyCái ghế của Độc Cô Văn Tú đặt một mình đối diện với những người đó, những người đó ngồi xếp thành một hàng tại trước mặt hắn, thoạt nhìn thật giống như các lão gia của tam đường hội thẩm, mà Độc Cô Văn Tú chính là tên phạm nhân sẽ bị thẩm vấn.



Hắn biết rõ, chính mình ngồi ở đây cũng chẳng qua là miễn cưỡng đi đến, còn không có chân chân chính chính hiểu rất rõ nơi này.