Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 279 : Tây bắc tây nam

Ngày đăng: 09:12 19/04/20


Lúc đi ra cung Từ Thọ, Hoàng Đế ngẩng đầu nhìn mặt trời đã lặn về phía tây, giơ hai tay, hít một hơi thật sâu, giãn giãn cơ thể. Tô Bất Úy rõ ràng cảm thấy bước đi của Hoàng Đế đã không còn nặng nề như vừa nãy.



Có lẽ Hoàng Đế đã nói hết những gì muốn nói trong nhiều năm qua, coi như xả hết những điều khó chịu trong lòng. Đối với Thái hậu, để cho bà ta còn sống còn đau khổ hơn để cho bà ta chết. Người đàn bà này hao hết tâm cơ, vẫn hy vọng con của mình có thể ngồi lên ngôi vị Hoàng Đế.



Hoàng Đế từng không hiểu, bất kỳ ai kế thừa ngôi vị Hoàng Đế, bà ta đều là Thái hậu, cứ phải để cho con ruột ngồi lên làm gì.



Nhưng hiện tại, Hoàng Đế đã hiểu.



Bởi vì y không nghĩ tới thứ tình cảm máu mủ ruột thịt. Vị mẫu thân nào mà chẳng hy vọng con của mình trở nên nổi bật? Cho dù bà ta là Thái hậu, nhưng người đang ngồi ở ngôi vị Hoàng Đế, là đứa con của một vị thê tử khác của tiên đế, của kẻ mà bà ta đã từng tranh dành tình cảm. Điều này sao có thể khiến cho bà ta cao hứng?



Nếu Thái hậu không giở nhiều thủ đoạn như vậy ở sau lưng, thì Hoàng Đế sẽ không trách gì bà ta.



Nhưng người đàn bà này giống như là bị tẩu hỏa nhập ma cùng với Di Thân Vương vậy.



Lúc rời khỏi cung Từ Thọ, Hoàng Đế không đi lên ngự giá. Y khoát tay ý bảo giải tán nghi thức, rồi nói với Tô Bất Úy:



- Trẫm còn muốn đi bộ, ngươi đi theo trẫm.



Tô Bất Úy cúi đầu thưa vâng, ra lệnh cho mọi người không cần đi theo.



- Giết tất những kẻ trong cung Từ Thọ, cũng không cần phải thẩm vấn…Ngươi tự mình chọn một đám người mới bổ sung vào. Về phần chọn như thế nào, ngươi tự bố trí.



Hoàng Đế vừa đi vừa thản nhiên phân phó.



Tô Bất Úy gật đầu nói:



- Nô tài đã hiểu…tí nữa nô tài sẽ ra lệnh xử tử đám tôi tớ trong cung Từ Thọ.



Hoàng Đế ừ một tiếng, nói:



- Không thể để chuyện trong cung Từ Thọ lan ra ngoài. Những kẻ tham dự vào vụ án mưu nghịch của Lão Lục đều phải thẩm vấn thật nghiêm. Duy chỉ có người trong cung Từ Thọ không cần phải thẩm vấn. Nhất là mấy cung nữ thân tín của Thái hậu, lập tức xử tử. Còn có, từ hôm nay trở đi, ngươi phải nhìn chằm chằm vào Hình Bộ. Tất cả trọng phạm thẩm vấn ngươi đều phải dự thính. Tất cả vụ án, phải có bản ghi chép để trong cung.



- Vâng.



Hoàng Đế trầm mặc một lúc, nói thêm:



- Không để cung Từ Thọ liên lụy vào, cả Đạo tông cũng thế…Tiêu Nhất Cửu phụ trẫm, y đáng chết. Bốn người đệ tử của y, còn có đệ tử đời thứ hai của núi Thanh Nhạc phần lớn đều đáng chết. Có thể không lưu thì đừng có lưu. Nhưng Đạo tông không thể vì thế mà suy sụp. Ngươi lựa chọn một nhóm người thân tín đưa vào Nhất Khí Quan. Núi Thanh Nhạc phải được khống chế trong tay trẫm. Với tính cách của Hạng Thanh Ngưu, tuy sẽ không tới mức đi theo con đường của Tiêu Nhất Cửu, nhưng không thể không đề phòng.



- Trẫm cho Lão Thất mặt mũi. Dù sao Hạng Thanh Ngưu cũng là sư đệ của Lão Thất.



Tô Bất Úy nói:



- Nếu Trung Thân Vương đang ở Trường An, nhất định sẽ cảm ơn ân đức của bệ hạ.



- Nếu Lão Thất đang ở Trường An, thì Tiêu Nhất Cửu và Lão Lục không có lá gan mưu nghịch



Hoàng Đế hừ một tiếng nói:




Hắn thăm dò hỏi.



Lão Vương do dự một chút, vợ ông ta kéo áo ông ta:



- Không có vấn đề. Tiểu Phương đại nhân muốn ăn, chúng tôi sẽ làm lần cuối. Tuy nhiên đã thu sạp hàng rồi, phải mượn phòng bếp của ngài dùng.



- Ta đi mua rượu!



Đại Khuyển cười hì hì, xoay người rời đi.



Bọn họ đều mỉm cười, nụ cười vui sướng.



- Tiểu Phương đại nhân, ngài sẽ có một tiền đồ rất tươi sáng.



Lão Vương từ đáy lòng nói.











Trong cửa hàng.



Phương Giải nhìn bát mỳ nóng hôi hổi, nhìn rượu ngon trong chén, vừa định nói cái gì đó, bỗng nhiên có cỗ xe ngựa dừng lại trước cửa. Tiểu thái giám Mộc Tam đi xuống xe, cười ha hả, cúi người thi lễ nói:



- Tiểu Phương đại nhân, bệ hạ đang chờ ngài vào cung, bây giờ ngài có thể đi được không?



Phương Giải thở dài, bưng bát mỳ nóng đi ra ngoài:



- Đi thôi, vừa đi vừa ăn.



Mộc Tam và hắn lên xe. Sau khi kéo mành vải lại, y hạ giọng nói:



- Trước khi tới đây, nô tài có nghe mấy vị đại nhân nhắc tới, hình như là tiến cử ngài tới Tây Bắc.



Phương Giải sửng sốt, trong lòng lập tức căng thẳng.



Mộc Tam tiếp tục nói:



- Bệ hạ vẫn chưa đáp ứng. Nhưng ngay cả Đại tướng quân Hứa Hiếu Cung cũng nói rằng ngài có thể làm được. Xem chừng bệ hạ sắp để ngài rời khỏi Diễn Vũ Viện rồi, ngài nên chuẩn bị sẵn dàng. Mặt khác…còn có một chuyện, khiến cho bệ hạ phải nổi giận.



- Chuyện gì?



- Không biết cụ thể là chuyện gì, chỉ nghe trộm được bệ hạ nhắc tới Đại tướng quân La Diệu đang đóng ở Tây Nam. Hình như là La Diệu phái thuộc hạ vào kinh, tới đưa tin tức gì đó, nô tài không biết được. Bệ hạ vốn tính toán phái người đi Tây Nam truyền chỉ, nhưng còn chưa chọn được người, thì La Diệu đã phái người tới trước rồi.



Phương Giải biến sắc, trong lòng tự nhủ, ở thời điểm mấu chốt này, La Diệu còn muốn gây thêm loạn gì nữa?