Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 301 : Lúc này lúc nọ

Ngày đăng: 09:13 19/04/20


Phương Giải có chút không yên lòng nói chuyện uống rượu với các đại nhân vật. Bởi vì diễn viên chính hôm nay là hắn, cho nên hắn uống nhiều hơn mọi người. Cũng may mà tửu lượng của hắn tăng cùng với thực lực. Cho nên đối diện với nhiều lần mởi rượu như vậy, hắn không mất mặt tới mức nôn ra đầy đất.



Phương Giải ứng phó với kiểu xã giao này cũng không vất vả cho lắm. Kiếp trước hắn đã quen với việc gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ trong quan trường rồi. Mặc kệ đối phương nói cái gì, hắn đều cười ha hả, sẽ không lộ vẻ chán ghét gì cả. Một câu có lý nói tới nói lui cả chục lần cũng không thấy phiền.



Vừa ứng phó với tiệc ruwouj, Phương Giải vừa suy nghĩ những tin tức mà Trác Bố Y nói với hắn. Tuy hắn tới thế giới này đã mười sáu năm rồi, tới đế đô cũng được gần hai năm, nhưng hắn vẫn chưa hiểu hết về quan trường Đại Tùy.



Chẳng hạn như Thái Tử Thị Độc, trong ấn tượng của hắn, Thái Tử Thị Độc đều là con cái của vương công quý tộc, có tuổi xấp xỉ với Thái Tử, ở cùng với Thái Tử trong Đông Cung, chơi đùa học tập cùng. Lúc uống rượu hắn mới chợt nhớ tới, trong lịch sử Đại Đường kiếp trước cũng có kiểu Thị Độc này. Chọn những người tài tử trẻ tuổi có nhân phẩm, học vấn tốt làm Thị Độc. Nhưng Thị Độc của Đại Đường kiếp trước, có thân phận kém xa so với Thái Tử Thị Độc của thế giới này.



Nếu quả thực đúng như lời Trác Bố Y nói, vậy thì Thái Tử Thị Độc chính là một trong những trọng thần thân tín mà Thái Tử sẽ sử dụng sau khi lên ngôi. Sau khi Thái Tử làm lễ trưởng thành, thân phận Thái Tử Thị Độc cũng theo đó mà trở nên tôn quý. Thái Tử Thiếu Sư, Thái Tử Thiếu Phó, Thái Tử Thiếu Bảo đều là quan to Nhị Phẩm. Có vị trí vô cùng quan trọng ở trong triều đình.



Những người này, đợi khi Thái Tử trở thành tân Hoàng Đế, bọn họ sẽ thành lực lượng trung kiên của triều đình. Hơn nữa bọn họ theo Thái Tử ngay từ lúc đầu, cho nên lòng trung thành không cần phải bàn tới. Tuy nhiên, không trách Phương Giải không biết những quy củ đó. Bởi vì cho dù là Đại Tùy, cũng khó gặp những tình huống như vậy.



Từ khi Đại Tùy lập quốc tới nay, chỉ có hai vị Hoàng Đế chỉ có một đứa con. Thứ nhất chính là Thực Tông Hoàng Đế, chỉ có một mình đứa con nối dõi là tiên đế. Lúc trẻ, Hoài Thu Công chính là Thái Tử Thị Độc.



Dựa theo quy củ tuyển người thừa kế của Hoàng Đế Đại Tùy, sẽ không lựa chọn Thái Tử sớm. Trước khi Lão Hoàng Đế lâm chung, mới tuyển ra một đứa con có quyền lực lớn nhất, và coi đó là người kế thừa. Trừ khi Hoàng Đế chỉ có một đứa con, không thể không sớm lập Thái Tử.



Đương kim Hoàng Đế, trước mắt chỉ có một đứa con trai là Dương Thừa Càn.



Hơn nữa, Hoàng Đế tựa hồ không lưu luyến với nữ sắc. Cảm tình giữa y và Hoàng hậu cực kỳ tốt, khiến người ta phải hâm mộ. Trong hậu cung có rất nhiều phi tần, nhưng chỉ có số ít được Hoàng Đế sủng hạnh. Nhất là tỏng hai năm qua, Hoàng Đế gần như là không động tới nữ sắc. Ngoại trừ vài vị Tần phi dựa vào cầm kỳ thư họa, hoặc là biết mấy tài lặt vặt còn có thể thỉnh thoảng được gặp Hoàng Đế ra, các phi tử khác quanh năm suốt tháng chỉ có thể trông phòng một mình.



Mà hai năm trước, bởi vì bệ hạ chỉ có một đứa con nối dõi, đám triều thần đều dâng tấu mong Hoàng Đế tuyển thêm tú nữ vào cung. Nhưng phần lớn còn chưa biết mặt mũi Hoàng Đế như thế nào.



Không động nữ sắc, không du sơn ngoạn thủy.



Đương kim Hoàng Đế của Đại Tùy xử lý quốc gia đại sự giống như một cái máy móc. Cuộc sống khá là đơn điệu và nhàm chán.



Nói cách khác, có lẽ bệ hạ chỉ có mỗi đứa con trai này, cho nên mới lập Thái Tử sớm. Tuy rằng có không ít triều thần phản đối, nhưng Hoàng Đế cực kỳ kiên định. Kể từ đó, quan viên ở Đông Cung sẽ được bổ sung đầy đủ. Đã qua vài chục năm rồi Đại Tùy chưa từng có Thái Tử Thị Độc. Không có ai nhắc tới, Phương Giải không biết cũng là chuyện bình thường.



Phương Giải cảm thấy, Hoàng Đế lập Thái Tử sớm như vậy, tuyển thành viên tổ chức cho Thái Tử sớm như vậy, thực có chút kỳ quái. Dựa theo đạo lý, Hoàng Đế tại vị thêm hai, ba mươi năm nữa cũng không có vấn đề gì. Không cần vội vã suy nghĩ cho Thái Tử như vậy.



Có lẽ vì uống hơi nhiều rượu, nên trong đầu Phương Giải rất loạn.



Càng về sau, dưới tác dụng của rượu mạnh, hắn chỉ có thể miễn cưỡng duy trì tỉnh táo.



- Lão phu đã dâng tấu, bệ hạ cũng đã đáp ứng rồi.



Tuy uống không nhiều lắm, nhưng Hoài Thu Công vẫn đỏ bừng mặt. Ông ta mỉm cười nói:
- Tuy vây cánh của Di Thân Vương đã bị diệt trù, nhưng triều đình cũng bị thương tổn lớn. Đối với ngươi mà nói, đây là một cơ hội. Tuy vậy phải đi từng bước từng bước một thôi. Có đôi khi cơ hội gắn liền với cạm bẫy. Lúc đó phụ thuộc vào ngươi có bản lĩnh vượt qua cạm bẫy đó không.



- Đạ tạ!



Phương Giải trịnh trọng chắp tay thi lễ.



- Đừng cảm ơn ta. Ta giúp ngươi cũng là giúp Đại Nội Thị Vệ Xử. Hiện tại Đại Nội Thị Vệ Xử đã không còn như ngày xưa. Bệ hạ để Tô Bất Úy tiếp nhận Tình Nha, không khác gì một cú giáng mạnh với Đại Nội Thị Vệ Xử. Về sau ngươi trở thành Thái Tử Thị Độc, tương lai có vai trò quan trọng trong triều đình. Hiện tại giúp ngươi, tương lai có thời điểm ngươi lại giúp Đại Nội Thị Vệ Xử.



Phương Giải cười cười nói:



- Tiên sinh thật thẳng thắn.



Trác Bố Y nhún vai:



- Cho nên ta mới không muốn chức vị gì cả…



Phương Giải bỗng nhien nghĩ tới Thế Tử của Húc Quận Vương. Hắn do dự một lát rồi nói:



- Ta cảm thấy Thế Tử của Húc Quận Vương dương như có chuyện gì muốn nói với ta. Nhưng cuối cùng lại không nói.



- Còn không phải vì chuyện của phụ thân y sao?



Trác Bố Y thở dài:



- Cho dù Húc Quận Vương không làm gì sai, nhưng Tây Bắc chiến bại. Dù y còn sống quay về, cũng không thể phong quang như trước. Dù tước vị không bị đoạt đi, nhưng người trong phủ Húc Quận Vương còn có thể ngẩng đầu lên được không? Lúc này Thế Tử tìm ngươi, đơn giản là muốn kết giao thêm bằng hữu về sau!



Phương Giải nghe thấy câu này, cũng thở dài một tiếng:



- Nếu không phải Lý Viễn Sơn mưu nghịch, thì Húc Quận Vương chính là công thần lớn nhất trong vòng hai mươi năm trở lại đây của Đại Tùy! Mở rộng biên cương thêm hơn hai nghìn dặm, hơn nữa đánh đuổi là Mông Nguyên…Đáng tiếc! Gặp phản đám người Lý Viễn Sơn có ý đồ phản nghịch, Húc Quận Vương còn có thể đánh bại toàn bộ Mãn Đô Kỳ, khả năng dụng binh của Húc Quận Vương đáng để người ta khâm phục.



- Lúc này lúc nọ.



Trác Bố Y lắc đầu:



- Về sau chỉ sợ người trong phủ Húc Quận Vương không ngẩng đầu lên được. Coi như y xui xẻo, biết làm sao được.