Tranh Bá Thiên Hạ
Chương 47 : Nhất ưng, nhất khuyển
Ngày đăng: 09:07 19/04/20
Dù đồng hành đã một thời gian, nhưng Hạng Thanh Ngưu vẫn giữ thái độ kính nhi viễn chi với Mộc Tiểu Yêu. Cho dù hắn bị bất đắc dĩ ngồi chung trong xe ngựa, hắn vẫn chọn vị trí xa Mộc Tiểu Yêu nhất. Phương Giải xác định qua, không phải người này dùng thủ đoạn thấp kém để thu hút sự chú ý của Mộc Tiểu Yêu. Là vì mỗi lần Hạng Thanh Ngưu nhìn thấy Mộc Tiểu Yêu, chính xác hơn là mỗi lần nhìn thấy nữ nhân, hắn đều đổ mồ hôi.
Phương Giải đã từng hỏi Hạng Thanh Ngưu, có phải lúc nhỏ từng có nữ nhân nào làm cho hắn đau đớn khổ sở, cho nên tới hiện tại nhìn thấy bất kỳ nữ nhân nào hắn cũng sợ hãi như vậy không?
Nhưng Hạng Thanh Ngưu không chịu nói. Cho dù bị đánh cũng không nói.
Cho nên sau khi Phương Giải giải quyết tật xấu một khi đói sẽ không còn khí lực gì cho hắn, hắn liền lôi kéo Phương Giải chui ra xe ngựa, ngồi xuống bên cạnh Đại Khuyển, thở dốc một lúc mới khôi phục bình bĩnh. Một nữ tử như yêu tinh như Mộc Tiểu Yêu, tạo cho hắn áp lực quá lớn.
Hạng Thanh Ngưu thấy lúc Phương Giải nhìn về đoàn xe Hồng Tụ Chiêu cách đó mấy trăm mét, đều lộ ra vẻ thất lạc. Hắn biết là vì đoàn xe Hồng Tụ Chiêu bên kia luôn tận lực kéo dài cự ly. Điều này làm cho trong lòng Phương Giải không thoải mái.
Hạng Thanh Ngưu cười cười nói:
- Thực ra đây chỉ là nhân chi thường tình. Ngươi đừng trách các nàng ấy lạnh lùng.
Phương Giải lắc đầu:
- Thế giới này vốn lạnh lùng. Bản thân ta chỉ để ý tới những kẻ bỏ đá xuống giếng, chứ không yêu cầu xa vời được người ta rút đao tương trợ khi gặp nguy hiểm. Thực ra nhân tình vốn mỏng. Ngươi thấy có nhiều chuyện về hào kiệt, hiệp nữ hay không?
- Vậy sao ngươi còn ỉu xìu như vậy?
Hạng Thanh Ngưu mỉa mai nói:
- Bề ngoài nói không quan tâm, bên trong lại che dấuđúng là làm kiêu.
Phương Giải khẽ giật mình, nhịn không được muốn đá tên béo này xuống xe ngựa lần nữa. Hạng Thanh Ngưu vội vàng cầu xin tha thứ, nịnh nọt nói:
- Thực ra ta muốn nói, ngươi cần gì phải giả vờ khiến bản thân khó chịu như vậy? Đi thẳng lên phía trước, đồng hành với bọn họ. Bọn họ đuổi cũng không đi. Nếu là ta, ta sẽ làm như thế.
- Ta không muốn liên lụy tới người khác.
Phương Giải thở dài:
- Dù ta không phải là người tốt gì, nhưng có một số việc vẫn không thể làm được.
Lúc hắn nói xong câu này, bỗng nghĩ tới một việc, quay đầu nhìn Thôi Lược Thương cưỡi ngựa cúi đầu không nói. Vị công tử ca xuất thân từ thế gia này liên tục bị đả kích, sắc mặt đã rất khó coi. Cũng không biết có phải hắn khổ sở vì các hộ vệ bị chết hay không, mà cả ngày không nói một lời. Từ sau khi chôn thi thể của mấy người hộ vệ, hắn chưa từng mở miệng nói câu nào.
Phương Giải có khuyên nhủ hắn vài câu, nhưng hắn chỉ im lặng.
- Thôi huynh.
- Trên thực tế, đại nội thị vệ chia làm hai nha môn. Một nha môn bảo vệ Hoàng Đế, một nha môn thì thần bí hơn nhiều, gọi là Tình NhaĐương nhiên không phải là nha môn chuyên phụ trách việc yêu đương. Mà là chuyên môn sưu tập tình báo. Thậm chí là một đám biến thái chuyên làm nhiệm vụ ám sát. Tình Nha là do Phó Thống Lĩnh của đại nội thị vệ Hầu Văn Cực quản lý. Hắn còn có một chức quan khác là Tình Nha Trấn Phủ Sứ. Đương nhiênHắn chính là cao thủ Cửu Phẩm khác mà ta vừa nói. Trong quan trường Đại Tùy, có hai người đặc thù nhất. Một là Thống Lĩnh đại nội thị vệ La Úy Nhiên, hai là Tình Nha Trấn Phủ Sứ Hầu Văn Cực.
- Hai người này, có thể nói là nhất ưng, nhất khuyển của Hoàng Đế.
Hạng Thanh Ngưu ngừng một chút, có lẽ vì ăn nhiều đường nên hơi ngán. Uống một ngụm nước, lại nói tiếp:
- Tình Nha, chức trách chủ yếu là âm thầm điều tra những kẻ gây bất lợi cho Hoàng Đế. Không chỉ là người trong triều đình Đại Tùy, cũng không chỉ là những kẻ phản đối Đại Tùy nằm trong dân gian, còn kể cả gian tế từ nước khác lẻn vào Đại Tùy. Lúc cần thiết có thể đi theo quân đội xuất chinh, thanh lý thám báo của quân địch.
- Cho nên lão già què không biết địa vị nhưng có kiến thức không tầm thường của Hồng Tụ Chiêu kia mới nói, người của Tình Nha là thích khách chuyên giết thích khách, là thám báo chuyên giết thám báo.
Nghe tới đây, Phương Giải nhịn không được hít sâu một hơi:
- Ý của ngươi là, hiện tại ta bị người của Tình Nha theo dõi?
- Mười phần thì có chín phần.
Hạng Thanh Ngưu nói:
- Người của Tình Nha, căn bản là không nhận ra được. Có lẽ là Trương Tam bán thịt ở trong thành Trường An, có lẽ Lý Tử bán hàng rong trong ngõ hẻm. Thậm chí là quy công Vương Ngũ ở thanh lâu, Tôn Lục bảo vệ ở sòng bạc. Những tiểu nhân vật không ai ngờ tới cũng có thể là mật thám của Tình Nha. Cấp dưới của Tình Nha rốt cuộc có bao nhiêu người, chỉ có Hầu Văn Cực và Hoàng Đế bệ hạ là biết. Cho dù là La Úy Nhiên cũng không biết.
- Trong Tình Nha có một đội chuyên ám sát. Cao thủ ở trong đó không những nhiều như mây, còn có một đám người thường được huấn luyện để giết cao thủ. Bởi vì những người thường mới khiến cho người ta khó phòng bị nhất.
Hắn khoe khoang xong mấy bí mật mà mình biết, lại đắc ý nói:
- Có phải hiện tại các ngươi thấy gặp được ta, là may mắn lớn của các ngươi không?
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Phương Giải nhìn Hạng Thanh Ngưu, chăm chú hỏi.
Hạng Thanh Ngưu cười cười, vỗ vỗ bộ ngực đồ sộ khiến nữ nhân cũng phải ghen ghét, tự hào nói:
- Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Ta là hạng cao thủ cao vời vợi kia. Hơn nữa ta có một lai lịch rất thần bí, có bối cảnh thâm hậu. Dù ta luôn tận lực biểu hiện an phận, nhưng vẫn không giấu được bản tính tiêu sái phong lưu và tu vị bệ nghễ thiên hạ của ta.
Hắn nghĩ ngợi một lúc, sau đó bổ sung:
- Mặt khác, ta thực sự là giám khảo của cuộc thi Diễn Vũ Viện năm nay.