Tránh Sủng II

Chương 138 : Mục đích thực sự là tính sổ!

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


“Phó Nam từng bị một đám người đánh, thiếu chút nữa mất mạng.” Đôi mắt Phó Huân quỷ dị nhìn Giang Phi: “Em biết không?”



Ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ của Phó Huân khiến Giang Phi lặng lẽ rút tay đang nắm lấy vạt áo của hắn về, thấp giọng lẩm bẩm trả lời: “Trong ấn…ấn tượng hình như là có một lần.”



“Biết nguyên nhân không?”



Giang Phi cẩn thận lắc đầu một cái: “Không…không biết, Phó Nam lúc ấy hình…hình như không…không nói cái gì cả.”



Phó Huân nghiêng người, khuôn mặt lạnh lùng hơi ép sát vào mặt Giang Phi, trong mắt phát ra tín hiệu nguy hiểm: “Là không biết, hay là quên, hay là…không thể nói.”



“Ca, anh rốt cuộc…rốt cuộc sao vậy?”



Lúc này, cửa bao sương lại bị mở ra, Ngô Thân đi vào, nói với Phó Huân: “Phó tổng, người mang tới rồi.”



Advertisement / Quảng cáo



Phó Huân lúc này mới dựa vào ghế salon lần nữa, nhàn nhạt nói: “Vậy thì đi vào trò chuyện một chút đi.”



Ngô Thân quay người hướng về phía cửa nói một câu: “Vào đi”, sau đó một tên thủ hạ của hắn dẫn một nam nhân mặt đầy mụn, nhìn qua khoảng hơn ba mươi tuổi đi vào.



Nam nhân cảm giác bầu không khí trong bao sương không đúng, liền quay đầu hỏi Ngô Thân: “Không phải nói ông chủ cậu muốn bàn chuyện làm ăn với tôi sao? Sao lại nhiều người như vậy?”



Ngô Thân đột nhiên đạp một cước lên đầu gối hắn, nam nhân rầm một tiếng quỳ trên đất, buột miệng chửi một tiếng, ngay sau đó liền định đứng lên, cho đến khi Ngô Thân đặt khẩu súng lên đầu của hắn.



Nam nhân lại quỳ xuống, chậm rãi giơ hai tay lên, sắc mặt trắng bệch cười nói: “Có gì từ từ nói, có gì từ từ nói…”



Nam nhân này tên Vạn Tam, là ông chủ của sòng bạc ngầm, ngày thường được thủ hạ gọi là đại ca, trên đầu lại có chút thế lực, cho nên cuồng vọng tự đại, nhưng chỉ cần gặp phải người nào lợi hại hơn hắn, liền có thể kinh hãi ngay lập tức.



“Hỏi rõ chưa?” Phó Huân mặt không chút thay đổi nói.




“Ngươi đã xem đoạn thu hình rồi phải không?” Phó Huân khàn khàn nói, đôi mắt hẹp dài tràn đầy tia máu đỏ tươi.



“Vâng.” Ngô Thân trả lời: “Thuộc đã mang đoạn thu hình của Phó Nam về.”



Giờ phút này, bên trong bao sương an tĩnh đến đáng sợ.



Phó Huân khom người, lại lần nữa đưa tay túm lấy tóc Vạn Tam, kéo hắn như một con gia súc, một tay kéo Vạn Tam đến ghế salon, trực tiếp xách đầu hắn ép sát vào mặt Giang Phi, lạnh lẽo nói: “Là người này mua chuộc ngươi làm, đúng không?”



Giang Phi rúc vào góc ghế salon, nhìn Vạn Tam mặt đầy máu trước mắt cùng khuôn mặt hung ác của Phó Huân, sợ đến hàm răng cũng run rẩy, miệng mở ra nửa ngày cũng không phát ra được một chữ.



Giờ phút này Giang Phi có ngốc nghếch cũng đã nhìn ra, tối nay Phó Huân gọi cậu đến, mục đích thực sự, là tìm cậu tính sổ.



Advertisement / Quảng cáo



Hay chính là tính sổ chuyện có liên quan đến Phó Nam.



Máu tươi chảy từ trán xuống làm tầm nhìn của Vạn Tam trở nên mơ hồ, Vạn Tam căn bản không thấy rõ bộ dáng Giang Phi trước mắt, hắn kêu thảm cầu xin tha thứ: “Phó tổng tha mạng a, tôi thật sự biết lỗi rồi, van cầu ngài bỏ qua cho tôi đi…”



Hô hấp Phó Huân nhiễu loạn, gân xanh nổi lên trên trán cùng mu bàn tay, hắn buông Vạn Tam ra, đưa tay sang bên hông.



Vạn Tam có được tự do, nhanh chóng đứng dậy cút sang bàn rượu bên cạnh ghế salon, rồi chạy như điên về phía cửa bao sương.



Ngay sau đó, một tiếng súng nổ lên.



Một phát súng này trực tiếp trúng vào gáy Vạn Tam, Vạn Tam chưa kịp hừ một tiếng, trực tiếp ngã xuống.



Phó Huân thu tay về, thổi một hơi lạnh lên họng súng đang phả ra khói trắng, sau đó hơi quay đầu, ánh mắt lạnh lùng âm hiểm nhìn Giang Phi đã hoàn toàn ngây ngốc một bên.