Tránh Sủng II

Chương 151 : Không có khả năng thích nam nhân!

Ngày đăng: 10:21 18/04/20


Phó Huân sốt rất lợi hại, vừa chạm lên giường liền ngủ, Giang Phi cởi giày ra đắp chăn giúp hắn, sau đó mới yên lặng lui ra khỏi phòng.



Nửa đêm cơn sốt của Phó Huân đã dịu hơn nửa, hắn cảm thấy khát miệng định đi uống nước, kết quả vừa vặn thấy cạnh đèn bàn đầu giường có để một ly nước.



Cái này cũng chỉ có Giang Phi chuẩn bị cho hắn.



Phó Huân nhìn chằm chằm ly nước kia mấy giây, trong lòng có loại mùi vị không nói nên lời, sau khi uống nước lại nằm xuống, kết quả lúc này cửa phòng ngủ liền nhẹ nhàng bị đẩy ra, Giang Phi rón rén đi vào.



Phó Huân tiếp tục giả bộ ngủ, Giang Phi đi tới mép giường, trước dò đầu quan sát sắc mặt Phó Huân một hồi, sau đó đưa tay nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên trán Phó Huân kiểm tra nhiệt độ.



Giang Phi bị mấy câu nói trong thang máy của Phó Huân dọa sợ, cực kỳ sợ Phó Huân sẽ thật sự bị bệnh chết ở chỗ của cậu, cho nên cậu cài đồng hồ báo thức, cứ cách hai giờ liền tới phòng của Phó Huân, xem Phó Huân có bị sốt chết không…Khụ…Có đỡ sốt không.



Kiểm tra nhiệt độ trên trán Phó Huân xong, Giang Phi lại nhẹ nhàng đưa tay vào trong chăn, Phó Huân không biết Giang Phi chuẩn bị làm gì, cho đến khi Giang Phi bỗng nhiên đưa tay chui vào trong vạt áo hắn, ngón tay dán lên da hông hắn mấy giây.



Advertisement / Quảng cáo



Cơ hồ trong nháy mắt, bụng Phó Huân căng thẳng, hắn cơ hồ dùng hết toàn bộ tâm lực mới kiềm chế thân thể để không lộ ra sơ hở.



So với nhiệt độ hai giờ trước đã đỡ hơn một chút, Giang Phi thở phào nhẹ nhõm, lúc này cậu thấy ly nước đầu giường đã hết, suy nghĩ nhất định là Phó Huân tỉnh lại lúc nào đó đã uống hết, vì vậy liền cầm ly đi ra ngoài, lại rót cho Phó Huân một ly để ở đầu giường.



Hai giờ sau, Giang Phi lại như kẻ gian đẩy cửa phòng ra, cũng như những lần trước, trước quan sát sắc mặt  Phó Huân có chuyển biến tốt lên hay không, sau đó sẽ dùng bàn tay dò xét nhiệt độ thân thể hắn một chút.



Kỳ thực lúc này Phó Huân cũng đang thanh tỉnh.



Giang Phi cả đêm ngủ không được ngon giấc, cho nên cuối cùng cũng ngủ quên, khi tỉnh lại nhìn thời gian trên điện thoại một cái, phát hiện đã hơn chín giờ sáng, nghĩ đến mình còn phải làm điểm tâm cho Phó Huân, sợ hãi liền từ trên giường ngồi dậy, sau khi mặc quần áo xong cấp tốc vọt ra khỏi phòng ngủ nhỏ.



Sau khi ra khỏi cửa, Giang Phi phát hiện cửa phòng ngủ đang mở, không khỏi sửng sốt, cậu đi vào, phát hiện Phó Huân không biết đã rời đi lúc nào.




Tiểu Đồ đã sớm tắm, một mực thấp thỏm bất an chờ đợi, cậu nào dám nghĩ tới lần đầu tiên mình tiếp khách lại gặp phải kim chủ quyền thế kinh người như vậy, cậu vừa mong vừa sợ, mong mình có thể lấy lòng Phó Huân từ đây thoát khỏi cảnh bần tiện, sợ mình hơi lơ là chọc giận Phó Huân mà khó giữ được cái mạng nhỏ này.



Sau khi Phó Huân trở lại phòng nghỉ, liền đi tới phòng tắm tắm trước, khi đi ra thì quấn khăn tắm, chỉ thấy Tiểu Đồ mặc áo choàng tắm ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh giường, đang chớp cặp mắt xinh đẹp nhìn mình.



“Phó tổng.” Tiểu Đồ khẽ gọi.



Phó Huân vừa cầm khăn lông khô lau tóc, vừa đi về phía mép giường, nhàn nhạt nói: “Cởi quần áo.”



Tiểu Đồ ngoan ngoãn cởi quần áo.



Advertisement / Quảng cáo



Phó Huân ngồi ở mép giường, hắn nhìn chằm chằm thân thể Tiểu Đồ một hồi, vô luận hắn nhìn từ góc độ nào, đều không có dục vọng gì.



Giờ khắc này thân thể trần trụi của Tiểu Đồ ở trong mắt Phó Huân, giống như con gà luộc nhạt nhẽo vô vị.



Quá nhàm chán.



Phó Huân thấy, thân thể của nam nhân, làm cực kỳ không thú vị, hắn quả thực nghĩ không ra, những tên gay kia sao có thể hạ môi xuống thân thể như vậy.



Nhìn lâu, quả thực chán.



Vốn là vì trên mặt Tiểu Đồ có một hai phần tương tự mới bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, kỳ thực Phó Huân cũng chỉ là muốn xác nhận một chút, xác nhận một chút nơi nào đó sâu trong nội tâm mình có phải khác thường thật hay không, bây giờ nhìn lại, đích xác là hắn suy nghĩ nhiều rồi.



Hắn sao có thể thích nam nhân.