Tránh Sủng II

Chương 189 : Hiệp nghị!

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


Giang Phi bị Phó Huân nắm lấy cánh tay, kéo một đường dài tới phòng khách, Giang Phi cảm giác cánh tay mình sắp trật khớt tới nơi rồi, thống khổ trên thân thể cùng tan vỡ trong lòng khiến cậu không quan tâm tất cả, khàn giọng khóc mắng.



“Buông tay!! Tên khốn kiếp nhà ngươi buông tay! Phó Huân ngươi chết không được tử tế! Chết không được tử tế!”



Phó Huân kéo Giang Phi trên đất tới cạnh ghế salon, lúc này mới buông tay ra, mà Giang Phi vừa đạt được tự do liền nhanh chóng bò dậy, kết quả còn chưa đứng vững liền bị Phó Huân đá một cước vào bụng, cả người lại lật ngã xuống đất.



Một cước này Phó Huân nắm lực độ trong tay, mặc dù đủ ác, nhưng ít ra sẽ không đá nội thương Giang Phi.



Lúc này Phó Huân cầm điện thoại trên bàn trà nhỏ lên gọi cho thủ hạ, chỉ chốc lát sau Ngô Thân liền xách một hòm thuốc tiến vào.



Kiểm tra vết thương Phó Huân, Ngô Thân chỉ làm các biện pháp cầm máu đơn giản, sau đó bày tỏ vết thương quá sâu, cần phải đến bệnh viện xử lý.



Ngô Thân đối với hết thảy trước mắt này ngầm hiểu trong lòng, cũng không hỏi nhiều cái gì, bên trong phòng này trừ Phó Huân ra cũng chỉ có Giang Phi giờ phút này nằm dưới đất, cho nên vết thương kia của Phó Huân, chỉ biết là do Giang Phi tạo thành.



Advertisement / Quảng cáo



Còn về thân thủ khỏe mạnh tấn mãnh như Phó Huân sao có thể để cho Giang Phi nho nhã yếu đuối đắc thủ, liếc mắt nhìn Giang Phi quần áo xốc xếch trên đất, liền hiểu toàn bộ.  



Bất quá Ngô Thân vẫn là có chút bất ngờ, lúc trước kẻ thù an bài một nữ sát thủ đến gần Phó Huân, cũng có chút diện mạo bản lĩnh xuất sắc trèo được lên giường của Phó Huân, nhưng đừng nói là thuận lợi, ngay cả tổn thương đến da lông Phó Huân còn chưa được, cuối cùng còn bị Phó Huân tàn nhẫn giết ngược lại.



Nhưng Giang Phi chưa từng trải qua bất kỳ huấn luyện nào lại có thể…



“Cậu xuống trước đi, sau đó tôi liền xuống lầu.” Phó Huân trầm giọng nói.



“Dạ.”



Ngô Thân nói xong liền xoay người rời đi.
“Tôi không có thời gian chờ cậu cân nhác, bây giờ liền cho tôi câu trả lời.” Phó Huân nói: “Hoặc là như tôi vừa nói, bồi tôi hai tháng, hai tháng sau cậu trực tiếp cút đi, hoặc là bây giờ cậu liền từ cửa sổ tầng lầu này nhảy xuống, sự nghiệp mà anh họ cậu gây dựng chôn cùng theo cậu, cha mẹ cậu, không lâu sau cũng sẽ đi tìm cậu, chọn đi.”



Những điều này đều không phải là lựa chọn Giang Phi mong muốn, cậu không muốn cha mẹ xảy ra chuyện, càng không muốn liên lụy tới Diệp Phong Miên, nhưng lại cực kỳ sợ hãi độ hung hãn Phó Huân ở trên giường, hình phạt này còn thống khổ hơn cả lăng trì, bị Phó Huân coi như đồ chơi ấn ở trên giường tùy ý phát tiết…Kéo dài hai tháng, sợ rằng không bị Phó Huân dày vò chết, cậu cũng chẳng khác điên là mấy.



Nước mắt lại hung hăng rơi xuống, Giang Phi cố nén không khóc thành tiếng: “Có…có nhiều người cam tâm tình nguyện cùng anh làm…làm loại chuyện đó như vậy, tại sao cứ nhất…nhất định phải là tôi, tôi…tôi cái gì cũng không biết…”



“Tuy xét về tướng mạo cùng vóc người mà nói, cậu chỉ tính là loại hàng hạ đẳng, nhưng trên mặt cậu có vài phần tương tự với Phó Nam, ở trong mắt tôi là vô cùng hiếm có…” Phó Huân ra vẻ nghiêm túc nói: “Cũng là bởi vì điểm này, cậu ở trong tôi, rất là đặc biệt, đây cũng là một trong những nguyên nhân tôi vẫn để cậu sống đến bây giờ.”



Giang Phi sửng sốt: “Phó…Phó Nam? Nhưng tôi không phải cậu ta.”



“Tôi biết cậu không phải em ấy, cho nên hứng thú của tôi đối với cậu sẽ không duy trì được bao lâu, nói thật, cậu bây giờ, tôi đã có chút mất khẩu vị.” Phó Huân nói: “Bất quá vẫn chưa thể chân chính thuận lợi, luôn cảm thấy có chút đáng tiếc, cho nên muốn chơi hai tháng nữa.”



Advertisement / Quảng cáo



“Nhưng anh thật…thật sự sẽ không giết tôi sao?”



“Tôi muốn mạng cậu làm gì, mạng cậu đáng giá bao nhiêu tiền.”



Giang Phi khó xử, não một mảnh hỗn loạn, nhưng so với lúc trước ở phòng tắm, lúc này đã thanh tỉnh hơn, ít nhất cậu nhớ mình còn có cha mẹ phải chiếu cố, cũng lo lắng Diệp Phong Miên sẽ bị Phó Huân trả thù.



Hai tháng, chỉ cần chịu đựng Phó Huân tàn hại hai tháng…



Nhưng hai tháng sau, tên súc sinh này thật sự có thể cút ra khỏi thế giới của cậu sao?



Thật giống như giờ phút này, cũng chỉ có sự lựa chọn này mới có thể chân chính giữ được người mình quan tâm, ít nhất còn có hy vọng có thể chờ đợi, bất kỳ khốn cảnh nào, chỉ cần còn đường phía trước còn có hy vọng, Giang Phi cậu sẽ không tuyệt vọng mất tinh thần