Tránh Sủng II

Chương 191 : Tự mình làm!

Ngày đăng: 10:22 18/04/20


Phó Huân ở bệnh viện tiếp nhận băng bó lại từ đầu của y tá, Giang Phi thì ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh hắn, không dám nói một lời.



Nhìn vết thương lộ cả máu thịt thấy mà giật mình của Phó Huân, trong lòng Giang Phi không khỏi sợ hãi, hai tay cậu bất an nắm bóp ở trước người, lúc này Phó Huân lại nghiêng đầu mặt không cảm xúc nhìn cậu một cái, Giang Phi liền hốt hoảng cúi đầu, rụt vai mím chặt miệng, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình.



Phó Huân băng kỹ vết thương liền rời khỏi bệnh viện, khi đến cửa bệnh viện chuẩn bị lên xe, Giang Phi dừng chân lại nhỏ giọng nói: “Tôi nhất…nhất định không dám chạy nữa, cho nên tôi…tôi có thể trở về chung cư của mình hay không?”



Phó Huân vừa định chuẩn bị khom người vào xe, nghe được lời nói của Giang Phi sau lưng, một chân đặt lên xe liền thả lại trên đất, hắn xoay người nhìn Giang Phi đáy mắt tràn đầy khẩn cầu, ánh mắt lạnh lùng, dần dần tựa như đao phong.



Giang Phi càng nhìn càng sợ, cuối cùng không chờ Phó Huân mở miệng, cậu vội vàng sải bước về phía trước, khom người chui vào trong xe.



Advertisement / Quảng cáo



Lúc này Phó Huân mới hài lòng lên xe.



Trên đường trở về khách sạn, Phó Huân tựa hồ buồn ngủ liền dựa vào lưng ghế nhắm mắt lại, không biết có đúng là ngủ hay không, Giang Phi lặng lẽ nhìn cánh tay bị thương của Phó Huân, nghĩ đến mới vừa rồi ở trong bệnh viện y tá băng bó vẫn luôn dặn dò Phó Huân, để phòng vết thương bị nứt ra, cánh tay kia ngàn vạn lần không được làm động tác kịch liệt gì.



Nếu là như vậy, trong lòng Giang Phi suy nghĩ, vậy cho dù cậu có trở về khách sạn cùng Phó Huân, Phó Huân cũng không thể làm gì với cậu được.



Nghĩ tới đây, Giang Phi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, tuy nói dưới tình huống tuyệt lộ cậu đã đón nhận cái hiệp nghị hèn hạ của Phó Huân, nhưng trong hai tháng này, có một số việc tránh được một lần thì cứ tránh là tốt nhất.



Trở lại khách sạn đã là hơn một giờ đêm, phòng nghỉ cho Tổng thống của Phó Huân đã được khách sạn sắp xếp người dọn dẹp sạch sẽ.




Phó Huân nhìn bộ dáng nghiêm trang phát thề độc của Giang Phi, trong lòng cười nhạo một tiếng, hắn ngoắc ngoắc tay về phía Giang Phi, chậm rãi nói: “Cởi sạch sẽ, đi lên giường.”



Giang Phi nắm lấy áo choàng tắm trên người, sắc mặt tái nhợt run rẩy cười nói: “Y tá bảo…bảo anh không thể…”



“Tôi bảo cậu đi lên!”



Advertisement / Quảng cáo



Thanh âm Phó Huân trầm xuống, Giang Phi bị dọa lập tức lên giường, sau đó nhấp môi, ủy khuất đỏ mắt, chậm rãi cởi bỏ toàn bộ vật che đậy trên người.



Giang Phi mặc dù gầy yếu, nhưng tỷ lệ thân thể rất tốt, trong đám nam nhân không tính là xuất chúng, nhưng về mặt thân thể mà nói thì đôi chân dài mảnh khảnh kia hết sức bắt mắt, lại thêm khuôn mặt thanh tú chọc người ta thương yêu…Phó Huân tình cờ cũng nghĩ, nếu như Giang Phi là nữ nhân, ở chỗ hắn ít nhất có thể duy trì thời gian đảm bảo chất lượng hai ba tháng, đáng tiếc lại là một nam nhân bằng phẳng nhàm chán, tính cách còn hồ đồ, duy trì hết sức cũng chỉ đủ để hắn chơi một tháng liền chán mà thôi…



Phó Huân mở rộng áo ngủ trước người, lộ ra thân thể cường tráng, Giang Phi nhanh chóng nghiêng đầu qua…Tên súc sinh này lại không mặc cái gì bên trong.



Nụ cười bên môi Phó Huân càng tà ác, hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt phồng đến đỏ bừng của Giang Phi, vỗ bắp đùi một cái, ra lệnh: “Ngồi xuống.”



“Y…y tá nói anh không thể…”



“Tôi nghe lời y tá, sẽ không vận động mạnh.” Phó Huân cười âm hiểm: “Cho nên tôi muốn cậu tới ngồi lên, tự mình động.” Giang Phi ngây người như phỗng…