Tránh Sủng

Chương 1 : Gặp lại

Ngày đăng: 15:03 30/04/20


Từ bệnh viện đi ra, đã sắp hai giờ sáng, không có giao thông công cộng cũng không gọi được taxi, Dương Thiên chỉ có thể đi bộ trở về, cách giờ làm việc sáng mai còn chưa đến sáu tiếng, ít nhất phải đảm bảo chính mình vào ngày thứ hai khuân đồ không ngủ gà ngủ gật.



K thị thối nát nhưng rực rỡ, trải qua cơn mưa ngày đêm đã rút đi sự táo bạo cùng náo động ban sáng, đường cái quạnh quẽ, chỉ có mấy chiếc xe thưa thớt lái qua, Dương Thiên cho tay vào túi, không nhanh không chậm bước đi ven đường, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đối với màn đêm đầy sao nở một nụ cười thờ ơ.



Thật tốt, vẫn còn có thể tiếp tục duy trì, từng cho rằng mình sẽ điên mất hoặc chết đi giữa những tháng ngày bận rộn ấy, nhưng vẫn kiên trì sống đến bây giờ, có lẽ vì từng hưởng thụ qua cuộc sống vàng ngọc liền không thích hợp hai chữ bi quan, vận mệnh thay đổi quá nhanh đã cho cậu thấy rõ, bắt đầu từ thời khắc được sinh ra, ngoại trừ mệnh, không có thứ gì nhất định cả đời đều thuộc về mình, mạng sống là tiền vỗn vững chắc nhất của con người, chỉ cần chưa chết đi, sẽ không có tư cách nói mình đã bị cuộc sống bức tới tuyệt cảnh.



Trong sự bận rộn vô tận, con người xác thực nên dành chút thời gian để dạo chơi dưới trời đêm thanh lãnh, chỉnh đốn lại tâm tình chết lặng mà không cam lòng, gạt hết những ưu tư mà cuộc sống vội vã ngoài kia luôn dùng nó khiến đầu óc con người trở nên trì trệ.



Sau đó, thanh thanh sảng sảng đối mặt với cuộc sống!



Căn nhà chỉ hơn tám mươi mét vuông nhưng đã là vật mà Dương Thiên vừa ý nhất, lúc trước dùng tất cả tài sản tích trữ mua lại không gian nhỏ như vậy, cũng là để giữa K thị tấc đất tấc vàng này có một nơi đặt chân thuộc về riêng mình.



Dương Thiên tắm xong liền mệt mỏi nằm nhoài trên giường, bạn tốt Quan Lĩnh cùng làm ở hộp đêm với cậu đột nhiên gọi tới, Dương Thiên ngái ngủ bắt máy, không nhịn được hét vào điện thoại, "Lão huynh, cậu không để tôi sống sao, tôi đây vừa mới nằm xuống a."



"Đệt! Cậu còn hung ác với tôi! Lão tử bị giám đốc lưu lại tăng ca, dằn vặt đến bây giờ mới kết thúc, phiền chết!" Đối với anh em tốt của mình, Quan Lĩnh nói chuyện không chút khách khí.



"Được được được, tôi không hung cậu, nói nhanh lên, mệt muốn chết." Dương Thiên che miệng ngáp một cái, bộ dáng buồn ngủ.



"Cậu tối nay cũng đừng hy vọng ngủ được bao lâu, giám đốc bảo tôi gọi điện thông báo cho mọi người, sáng mai đại lão bản đến thị sát công việc, tất cả mọi người đến trước giờ làm hai tiếng, ai đến muộc trừ nửa tháng lương."



"Đệt! Cái gì phá lão bản? Phô trương như vậy." Không được ngủ tử tế, Dương Thiên có chút nổi nóng." Cho dù ông ta đến thị sát Ngôi Sao, cũng không cần sáng sớm mới năm sáu giờ đã đến đi?"
Thân ảnh cao lớn đột nhiên chắn trước xe đẩy, Dương Thiên bị ép dừng lại, cậu như trước khẽ cúi đầu, siết chặt tay xe, không nói một lời kiên trì bất động.



"Chủng loại hoa quả quá ít." Thanh âm từ tính, trầm thấp không gợn sóng, bình tĩnh mà lạnh lẽo cứng rắn, "Thử thêm nhiều chủng loại, sau đó căn cứ theo yêu thích của khách hàng lựa chọn lấy hay bỏ."



Dương Thiên thở phào nhẹ nhõm, bởi nam nhân hiển nhiên là đang nói với giám đốc.



Nói cách khác, hắn không nhận ra mình!



Giám đốc liên tục dạ vâng, thủ hạ nam nhân mang tới cũng rất kinh ngạc, Ngôi Sao chỉ là hộp đêm được tạo nên để phục vụ cho những cuộc giao dịch trong bóng tối, còn những chi tiết vụn vặt trên phương diện làm ăn, lão đại của mình trước giờ chưa từng hỏi đến, tại sao hiện tại liền hoa quả cũng bắt đầu quản?



"Cậu tên là gì?" Vẫn là thanh tuyến vững vàng, làm người nghe không ra bất kỳ khác thường, nam nhân đưa tay lấy một quả vải lên ngắm nhìn, như là thuận miệng hỏi.



Địch bất động ta cũng không động.



"Hồi lão bản, tôi tên Dương Thiên." Dương Thiên cúi đầu đè thấp thanh âm, chuẩn mực, không chút hoang mang hồi đáp.



"Dương Thiên?" Tinh tế lặp lại hai chữ, âm điệu chậm rãi của nam nhân tựa hồ xoay quanh mấy vòng. Cuối cùng, Dương Thiên nghe được thanh âm phi thường nhỏ bé, âm hiểm từ miệng nam nhân truyền ra.



"Tôi vẫn cảm thấy cái tên Thời Thiên này, dễ nghe hơn một chút!"