Trí Tuệ Đại Tống

Chương 158 : Lòng dân

Ngày đăng: 18:42 19/04/20


Tiêu chủ bạ vốn có kế hoạch hoàn hảo, trong đó bảo toàn kho lương là mắt xích quan trọng để ông ta mua chuộc lòng người, bây giờ Lưu đô đầu để thân trần toàn thương tích dẫn bách tính tới, thủ vệ kho lương dưới ánh mắt đỏ rực như máu của hắn, không dám ngăn cản, đành len lén phái người phái người đi báo tin cho Tiêu chủ bạ.



Lúc này Tiêu chủ bạ đang ngồi đờ đẫn trên ghế, mắt không còn chút sinh khí nào, mỗi tiếng rên rỉ của Tiêu Vô Văn như một nhát dao đâm vào lòng ông ta.



Nhà chỉ có mỗi một nam đinh này nữa, lo nó chết non, nên lấy cái tên xấu là Vô Căn, không ngờ là kết cục lại đúng như cái tên.



Đến khi tâm phúc gài vào kho lương tới báo cáo, Tiêu chủ bạ mới từ từ ngẩng đầu lên, gằn giọng nói: - Nói vớ nói vẩn, Lưu Quý chỉ là con chó lão phu nuôi, hắn không có gan cũng không có năng lực ấy, tự mình lên trận tác chiến với bạo dân? Nực cười.



- Chủ bạ đại nhân, không thể sai được hiện giờ khắp thành đang tung hô hắn như anh hùng, mấy đại hộ lớn cũng ra mặt giúp hắn xử lý hậu quả.



Tiêu chủ bạ càng nghe mặt càng âm trầm, ông ta mưu tính gian khổ, lại còn tổn thất mất đứa cháu trai này làm sao để kẻ khác hớt mất trái ngọt, gọi phó dịch tới: - Ngươi đi gọi Lưu Quý tới đây cho ta.



… …



Sắc trời tối dần, có hai chiếc xe trâu chở nặng chầm chậm rời Đậu Sa quan, Vân Tranh ngồi trên càng xe cúi đầu trầm tư, hán tử trong trại đều bước đi trong lặng lẽ, chứng kiến cảnh trong quan, lòng ai cũng nặng nề.



Bây giờ Lưu đô đầu không muốn xung đột với với Tiêu chủ bà cũng không được nữa rồi, thôi quan phụ trách giám quân của Vĩnh Hưng quân đã tới ngoài Đậu Sa quan, thấy thành quan đã được quan binh trong thành khống chế trở lại, không cho quân vào thành nữa, tuy chủ tướng Vĩnh Hưng quân cực kỳ bất mãn, nhưng không dám trái ý thôi quan.
- Không!



- Giết, giết chết lão tặc.



Tiếng hô mới đầu lác đác, sau đó lớn dần, người nọ truyền tai người kia, cuối cùng thành cơn hồng thủy ầm ầm cuốn về phía Tiêu gia.



Hầu Như Hải kinh ngạc phát hiện ra, bách tính tay không tấc sắt xông vào Tiêu gia, bọn họ dùng cánh cửa ngăn tên cho quan binh, người cầm gậy người ném đá, cuồn cuộn xông tới, cảnh tượng đó làm ông ta khiếp sợ cùng phấn khích, thế nào là lòng dân hướng về? Đây chính là lòng dân, bách tính có chỗ phát tiết phẫn nộ, Đậu Sa quan sẽ dễ quản lý hơn, chỉ cần mặc cho họ phát tiết, bọn họ sẽ quay trở lại bản tính nhu nhược phục tùng, từ xưa là thế.



Nhìn bách tính trúng tên vẫn không chịu ngã xuống mà cắn răng xông tới, Hầu Như Hải hô: - Tráng sĩ diệt giặc, sau cuộc chiến bản quan nhất định có thưởng.



Thế là ít bách tính còn do dự cũng hò hét nhau xông vào, chỉ còn duy nhất Lưu đô đầu và Hầu Như Hải đứng ngoài.



Kết cục được định sẵn, Lưu đô đầu lấy cái ghế ở hiệu bên cạnh mời Hầu Như Hải ngồi, một lúc sau bắt đầu có bách tính ôm tài sản Tiêu gia chạy ra, ông ta cũng không ngăn cản, như vậy mới tốt, tài sản của Tiêu gia bị cướp sạch, sau này ai có thể nói mình vì tiền bạc của Tiêu gia mới làm chuyện diệt môn, Tiêu gia có không ít mối quan hệ bên trên, quan trọng hơn nữa phú gia đại hộ tiền bạc bày ra ngoài luôn là số ít, thế nào chẳng có mật thất hầm ngầm, bách tính trong lúc vội vàng không thể tìm ra những chỗ đó, đợi họ đi hết mình thong thả mới vào là được.



Phải rất lâu sau một tên ngu hầu y phục căng phồng, không biết dấu bao nhiêu thứ trong đó đi ra bẩm báo: - Bẩm đại nhân, Tiêu gia tặc tử đã chết sạch, mời đại nhân kiểm nghiệm.