[Dịch]Triệu Hoán Thần Binh

Chương 513 : Dung binh thần thuật.

Ngày đăng: 02:00 16/09/19

Hạng giáo quan, Yến đại nhân liếc nhau. Cứ tưởng tiểu tử này chết trong Độc Cô gia không ngờ hắn quay về, không chào hỏi tiếng nào đã khiến các kỵ sĩ dự bị chủ động đứng sau lưng hắn, sức hiệu triệu làm hai đại nhân vật thấy mặc cảm. Giọng Độc Cô Cửu Dương sắc nhọn: - Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Giết hắn cho ta! Mọi người không nhúc nhích, yên lặng nhìn. Trong đó có một người đi qua, lạnh nhạt nói: - Cửu Dương thiếu gia, gia chủ có lệnh chúng ta chỉ phụ trách bảo hộ an toàn của ngài. Độc Cô Cửu Dương điên cuồng rống to: - Cái gì? Bảo vệ an toàn cho ta? Bây giờ người này uy hiếp đến mạng sống của ta, các ngươi làm sao bảo vệ an toàn cho ta? Giết hắn, giết hắn là ta sẽ an toàn! Độc Cô Cửu Dương bị gãy hai chân, đặc biệt là cái chân thứ ba đến bây giờ chưa có cách phục hồi. Ngẫu nhiên vết thương đau nhức làm Độc Cô Cửu Dương phát điên, giờ gã lại trông thấy Vu Nhai vốn nên mãi mãi biến mất trong thế giới của gã. Không ai cho Độc Cô Cửu Dương biết Vu Nhai là U Hoang, gã tạm thời chưa biết. Người kia giải thích rằng: - Thiếu gia, dù không có mệnh lệnh của gia chủ, với gia quy công hội võ học thì chúng ta xem như người thế hệ trước, không thể nhúng tay vào tiểu bối đấu tranh. - Gia quy? Các ngươi đừng quên hắn họ Vu chứ không họ Độc Cô! Các cao thủ lù lù bất động. Bọn họ nhận được lệnh bảo vệ Độc Cô Cửu Dương, nếu Vu Nhai ra khỏi Thiên Tội Uyên thì năng lực ám sát chắc chắn rất khủng bố. Néu bọn họ không bảo vệ Độc Cô Cửu Dương thì chỉ chớp mắt gã sẽ mất mạng. Gia chủ rất nhức đầu, Độc Cô Chiến Phong như không phải phụ thân ruột của bọn họ, mặc kệ Độc Cô Cửu Dương và Vu Nhai tàn sát lẫn nhau. Nhưng cũng đúng, dù Độc Cô Chiến Phong có ra mặt sẽ khiến hai nhi tử hòa thuận sao? Không thể nào. Giúp Độc Cô Cửu Dương giết Vu Nhai thì với tính cách của Độc Cô Thanh Hải sẽ bất chấp tất cả tiêu diệt Độc Cô Cửu Dương. Độc Cô Chiến Phong chỉ có thể im lặng, tính cách gã hờ hững, không quan tâm một nhi tử đã chết, đặc biệt là Vu Nhai. Cuối cùng Độc Cô gia chủ buộc phải đứng ra dàn xếp. Tóm lại Độc Cô Cửu Dương chết thì Độc Cô Chiến Phong khó chịu, Vu Nhai chết là Độc Cô gia chủ sẽ bực bội. Nếu gia chủ cho Vu Nhai cơ hội không theo họ Độc Cô thì tất nhiên là thấy hứng thú với hắn, lại có hai đại nhân vật đứng về phía hắn. Độc Cô Thanh Hải và lão già Mê Thành, đặc biệt là lão già Mê Thành, lão là phù văn sư mạnh nhất Độc Cô gia. Độc Cô gia không thể thiên vị bất cứ tiểu bối nào rõ ra mặt. Cho nên khiến cao thủ bảo vệ Độc Cô Cửu Dương cũng để bọn họ dùng cách người trẻ tuổi đấu một trận. Nếu trong tình huống đó Vu Nhai có thể giết Độc Cô Cửu Dương thì đành chịu. Tương tự, Vu Nhai ra khỏi Thiên Tội Uyên tất nhiên năng lực chạy trốn rất siêu, nếu hắn bị giét thì đành bó tay. Điều Độc Cô gia chủ có thể làm chỉ có bấy nhiêu. Về chuyện Vu Nhai không họ Độc Cô, người Độc Cô gia vốn thích đơn độc, ai nấy đầy cá tính, gia chủ cảm thấy chuyện này không có gì là ghê gớm. Hơn nữa Vu Nhai còn trẻ tuổi, chờ khi hắn trưởng thành hơn sẽ biết ích lợi của gia tộc. Độc Cô gia chủ còn muốn dùng Vu Nhai tôi luyện thanh niên Độc Cô gia. Một thế hệ trẻ cường đại không họ Độc Cô, thế hệ trẻ hãnh diện vì Độc Cô gia sẽ làm sao? Độc Cô Cửu Dương tức xì khói: - Tốt tốt tốt, nếu cá ngươi không ra tay thì ta kêu thuộc hạ của mình! Độc Cô Cửu Dương chuẩn bị kêu thuộc hạ của gã, tuy cả đám thực lực không mạnh nhưng vây công một hoàng binh sư dễ như chơi. Nơi này không có thứ gì cho Vu Nhai 'dẫn động'. Cao thủ kia nói: - Xin Cửu Dương thiếu gia cứ tự nhiên, chúng ta sẽ không nhúng tay vào. Vu Nhai nghe đoạn đối thoại giữa Độc Cô Cửu Dương gọng sắc nhọn và đám người bảo vệ thì rất yên tâm, xem ra Độc Cô gia không định trực tiếp đối phó với hắn. - Nói này Độc Cô Cửu Dương, thuộc hạ của ngươi chắc không chỉ có mấy chục người đi? - Như thế nào? Ngươi sợ? Vu Nhai cay nghiệt nói: - Sợ sao? Độc Cô Cửu Dương, ta nghe nói của quý của ngươi và bi đều bị người bóp nát, nhưng chưa nghe mắt ngươi bị móc ra. Ta mà sợ? Những người sau lưng ta là vật rang trí sao? Vu Nhai công kích Độc Cô Cửu Dương về tâm lý lẫn sinh lý, công kích gã tả tơi. Vu Nhai tiếp tục bảo: - Còn nữa, chẳng lẽ ngươi không nhìn thấy những tọa kỵ sau lưng ta sao? Hay ngươi không biết những tọa kỵ này? Độc Cô Cửu Dương con ngươi co rút, mới rồi gã tức xì khói nên không chú ý những chuyện khác, gã không để bụng về kỵ sĩ dự bị. Độc Cô Cửu Dương nhìn các tọa kỵ, lắp bắp: - Những tọa kỵ này . . . Ngươi . . .! Vu Nhai lạnh lùng nói: - Trả lại cho ngươi, ta mới tiện tay cắt đầu các thuộc hạ của ngươi. Vu Nhai lấy một bao tải ra khỏi không gian giới chỉ ném vào xe của Độc Cô Cửu Dương. Độc Cô Cửu Dương thấy túi chứa đầu người thì kinh kêu: - Cái gì? Độc Cô Cửu Dương vội ném bao tải ra ngoài xe, gã thích rảnh rỗi giết người, diệt tộc nhưng không có nghĩa là gã thích xem thứ máu me, đặc biệt là người của gã. - Ui! Mọi người đứng xem hút ngụm khí lạnh, nhìn Vu Nhai bằng ánh mắt khác hẳn. Thanh niên này là ai? Tại sao to gan làm loạn như vậy? Dám đối kháng với kim bào hàng chữ cửu của Độc Cô gia, còn giết sạch thuộc hạ của kim bào đó. Hình như bọn họ nói thanh niên này là tiểu bối của Độc Cô gia, nhưng tại sao hắn không họ Độc Cô? Nhiều dấu chấm hỏi nổi lên trong đám người, không ai nghĩ ra được nguyên nhân. Tuy lúc trước Vu Nhai gây lớn chuyện bên trong Độc Cô gia nhưng bên ngoài không lan rộng, chỉ vài cao tầng đại gia tộc là biết. Bọn họ chỉ biết Độc Cô gia có một con riêng siêu lợi hại. Độc Cô gia phong tỏa chuyện U Linh kiếm các nghiêm ngặt nhất, hơn nữa đã qua bốn tháng, dù có biết cũng quên gần hết. - Độc Cô Cửu Dương, ngươi muốn báo mối thù thua ta, thậm chí đánh nát huyền binh của hai mẫu tử ngươi thành vụn đúng không? Sao không đi ra đơn độc đấu với ta? Nghe nói ngươi là địa binh sư còn ta vẫn lòng vòng ở hoàng binh sư. Độc Cô Cửu Dương tức giận người run rẩy, chân thứ ba đau nhức. Rõ ràng Vu Nhai cố ý chọc tức Độc Cô Cửu Dương. Đúng là Vu Nhai cố ý nói như vậy, nếu có thể kích tướng Độc Cô Cửu Dương thì càng tốt. Hết cách, mấy người kia tỏ rõ sẽ bảo vệ Độc Cô Cửu Dương chặt chẽ, chỉ chờ gã xúc động lao ra ngàoi là Vu Nhai tin chắc sẽ giết được gã. Độc Cô Cửu Dương là loại người vì sống sót có thể nhịn nhục, gã thở hồng hộc hết nửa ngày, đưa mắt nhìn hướng Kim Mã săn ma đoàn. Độc Cô Cửu Dương mở miệng nói: - Kim Mã săn ma đoàn, nếu . . . - Độc Cô thiếu gia, thì ra đây là việc nhà của người, chúng ta không tiện nhúng tay.