Triều Thiên Nhất Côn [Luận Anh Hùng]

Chương 26 : Dũng cảm rút lui

Ngày đăng: 14:09 18/04/20


Người phát ra tiếng cười như vậy chính là Đường Bảo Ngưu.



Nguyên lai ở bên kia, đám người Ôn Mộng Thành, Chu Tiểu Yêu, Ngân Thịnh Tuyết, Đường Khẳng che mặt, dẫn theo một đám huynh đệ hai đảng Phát Mộng, Kim Phong Tế Vũ lâu, Liên Vân trại, Tượng Tị tháp, cố gắng tấn công cứu hai người Phương Hận Thiếu và Đường Bảo Ngưu.



Thuộc hạ đệ tử của minh chủ Thiên minh Trương Sơ Phóng, trang chủ Lạc Anh sơn trang Diệp Bác Thức, lão đại Tẩm phái Thái Sao, lão đại Hải phái Ngôn Trung Hư, lão đại Phục phái Mã Cao Ngôn, lão đại Ai phái Dư Tái Lai, còn có một đám quan binh của Long Bát đều ra sức chống cự chém giết, đánh ngang sức ngang tài.



Long Bát vừa thấy thế cục vẫn còn ổn định, lập tức thở phào bảy tám cái, nói với Đa Chỉ Đầu Đà:



- Đám hề này chẳng tính là gì, nhớ năm đó ta lãnh binh…



Lời còn chưa dứt, chợt nghe khu vực tây nam vang lên tiếng còi, tiếng la giết ngập trời. Trương Thiết Thụ lập tức đi điều tra, một lát sau trán đầy mồ hôi chạy về báo tin:



- Phía tây nam lại có một đám người giết đến, đều là nữ nhân dùng khăn đỏ che mặt, khá là hung hãn. Huynh đệ Phong phái canh giữ ở đó đã hoàn toàn sụp đổ.



Long Bát nghe được liền giật mình.



- Cũng khó trách, Lưu Toàn Ngã của Phong phái đã chết, không còn nhân tài gánh vác trọng trách.



Đa Chỉ Đầu Đà hơi trầm ngâm hỏi:



- Người tới đều là nữ sao?



Trương Thiết Thụ nói:



- Đều là nữ nhân, hơn nữa tuổi tác hẳn là rất trẻ.



Đa Chỉ Đầu Đà lại hỏi:



- Cũng đều dùng đao?



Trong mắt Trương Thiết Thụ đã có vẻ bội phục:



- Là dùng đao, còn có một tay ám khí tàn nhẫn.



Đa Chỉ chắp tay ngửa mặt lên trời thở dài nói:



- Là bọn họ. Không ngờ trải qua nhiều gian khó, vẫn cố chấp như vậy.



Long Bát tò mò hỏi:



- Ai? Là người nào? Người quen của đại sư sao?



Sắc mặt Đa Chỉ nghiêm túc, chậm rãi nói ba chữ:



- Toái Vân uyên.



- Toái… Vân… uyên?




Nhất thời yên lặng như tờ.



Chỉ có một tiếng “a”, giống như giật mình tỉnh giấc, người lên tiếng lại là “Kiếm” trong Thất Tuyệt Thần Kiếm.



La Thụy Giác.



Hoá ra hắn không phải đang giả vờ ngủ, mà là thật sự vẫn luôn ngủ say, lúc này nghe được tiếng gọi hàng của Đa Chỉ Đầu Đà, mới giống như trong mộng tỉnh dậy.



Nhưng hắn mở mắt ra, nhìn sang trái, nhìn sang phải, giống như phát hiện chỉ là đánh đánh giết giết, máu thịt tung tóe, máu chảy thành sông, cũng không có chuyện gì ghê gớm, lại khép mí mắt, vùi đầu ngủ say.



Long Bát nhìn thấy chỉ thổi râu, trợn mắt.



Đây coi như là trợ thủ gì?



Đây gọi là thần kiếm gì?



Đa Chỉ Đầu Đà kêu lên như vậy, khiến mọi người đều dừng tay. Đa Chỉ Đầu Đà lại dùng kiếm ấn một cái vào cổ Đường Bảo Ngưu, cất giọng nói:



- Kiếm của ta đang gác trên đầu họ Đường này, các ngươi dám tiến tới, ta sẽ hạ thủ trước, khiến hắn đầu mình hai nơi!



Bởi vì sương mù dày đặc không tan, mọi người đang chiến đấu, cũng không phải tất cả đều nhìn rõ trung tâm (mặc dù nơi ấy địa thế hơi cao), nhưng Đa Chỉ Đầu Đà lại nói rõ ràng trước, quần hiệp cũng hiểu được mọi chuyện.



Cho nên bọn họ đều ngừng tay.



Đa Chỉ Đầu Đà quát lên:



- Trước tiên lui qua một bên cho ta!



Các lộ quần hào không dám làm càn, sau khi đám người Ôn Mộng Thành, Đường Khẳng ra hiệu, bọn họ đều lui sang một bên, vai sánh vai đứng đối diện với quan binh.



Lần này lui lại, không phải tháo chạy, mà là dũng cảm rút lui.



Không phải khoe cái dũng của bản thân, mà là vì đại cục, vì đại nghĩa, vì quý trọng tính mạng của bằng hữu mà tạm lui, đó là dũng cảm rút lui.



Do đó bọn họ lui một cách ngay ngắn trật tự, không hề hốt hoảng.



Đa Chỉ Đầu Đà nhìn thấy, trong lòng cũng thầm than.



Long Bát thấy kế uy hiếp của Đa Chỉ Đầu Đà khả thi, liền vớ lấy một thanh Trảm mã đao từ trong tay phó tướng Ngạ Hổ của hắn, cũng gác lên cổ Phương Hận Thiếu, hô lên:



- Để binh khí của các ngươi xuống, nhanh chóng chịu trói, nếu không ta sẽ giết một tên thị chúng trước!



Lời vừa dứt, chợt nghe một trận tiếng cười vang khắp trời đất, long trời lở đất vang lên.



Người cười lớn không ngừng chính là Đường Bảo Ngưu mạng đang treo dưới kiếm.