Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 178 : Tuyên bố quyền sở hữu giúp ba

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Cố Nam Châu không biểu hiện quá nhiều kinh ngạc ra, cũng không tò mò đánh giá một vòng phòng bệnh, ánh mắt bình thản lạnh nhạt: “Thân thể đỡ nhiều chưa?”



Tần Lạc cảm nhận ý tốt của anh, người đàn ông này, luôn luôn làm cho mình cảm động



Lập tức khóe miệng giật giật cười khổ: “Bác sỹ nói mình phải nghỉ ngơi ít nhất một tháng mới được, rất không dễ dàng tìm được công việc mới chắc mình sắp bị đuổi rồi.”



Cố Nam Châu bị cảm xúc lạc quan của cô làm nở nụ cười: “ Tình huống bị thương nằm viện ngoài ý muốn này khó lòng phòng bị, nói nguyên nhân với công ty mới có thể nghỉ ngơi.”



Tần Lạc bĩu môi: “Bị anh đúng rồi, cũng không biết công ty là đồng tình cảnh ngộ của tôi hay là nể mặt anh, quả thật cho tôi nghỉ một tháng.”



Cố Nam Châu cười nhẹ: “Tôi luôn luôn tôn trọng lựa chọn của cô, sẽ không chào hỏi sau lưng cô.”



Trong lòng Tần Lạc ấm áp, tự giễu nhếch môi: “Đó chính là đồng tình cảnh ngộ của tôi, nói ra, năm nay đúng là năm hạn không có lợi của tôi, đã lần thứ hai nằm viện rồi.”



Cố Nam Châu an ủi nói: “Sang năm sẽ tốt.”



Tần Lạc bĩu môi: “Chỉ mong vậy!”



Đang trò chuyện, cửa bỗng nhiên bị đẩy ra, Mary dắt Hoắc Gia Tinh đi đến, khi nhìn thấy bên trong có người đàn ông xa lạ, một lớn một nhỏ đều sửng sốt một phen.



Nhất là Hoắc Gia Tinh, trong mắt cảnh giác nhìn về phía Cố Nam Châu, giống như sợ anh cướp Tần Lạc đi.



Cố Nam Châu cũng đánh giá bé trai đối diện, rất rõ ràng, bé trai này là phiên bản nhỏ của Hoắc Kỷ Thành.



Chỉ là, anh lại cảm thấy mặt mũi bé trai nay có chút tương tự với Tần Lạc.



Mà tuổi của bé chắc khoảng năm sáu tuổi.



Mary vội vàng mở miệng hóa giải xấu hổ: “Lạc Lạc, sau khi Tiểu Tinh nghe nói cô bị thương thì cố ý mang hộp cơm tình yêu cho cô.”



Hoắc Gia Tinh nghe thấy tên mình thì lập tức giống như hiến vật quý giơ hộp cơm nhỏ trong tay mình lên: “Chị, đây là em học làm cơm với thím!”



Tần Lạc cảm động không thôi: “Ừ, chị nhất định sẽ ăn hết.”



Hoắc Gia Tinh vui vẻ đi đến trước mặt cô, sau đó bị Cố Nam Châu ngăn cản tầm mắt ngẩng đầu nhìn hướng anh, ngọt ngào ngây thơ nói: “Chú, chú là người theo đuổi chị gái sao?”



Đứa nhỏ nói trắng ra như vậy làm cho Tần Lạc có chút xấu hổ, Tiểu Tinh thật sự là một tiểu quỷ!



Cố Nam Châu sờ sờ cái mũi, bình tĩnh tự nhiên trả lời: “Đúng!”



Trả lời của anh nhất thời khơi dậy ngàn tầng sóng, Tần Lạc kinh ngạc nhất, thật sự không làm bạn bè được sao?



Mary nhìn Cố Nam Châu vài giây, bỗng nhiên kêu lên: “Tôi nhớ ra rồi! Anh chính là Cố đại luật sư danh tiếng thường xuyên xuất hiện trên tivi! Nghe nói án tử qua tay anh chưa từng bị thua, còn là ông xã lý tưởng trong muôn vàn thiếu nữ.”



Cố Nam Châu nâng gọng kính mắt: “Cảm ơn đã khích lệ.”



Tần Lạc lại kinh ngạc nhỏ, Cố luật sư không phải luôn luôn rất bề bộn sao?



Sao lúc này lại thừa nhận, còn nghiêm trang nói “Cảm ơn”, hoàn toàn không phải phong cách của anh ta!



Hoắc Gia Tinh nhìn về phía Cố Nam Châu ánh mắt càng thêm cảnh giác, thì ra tình địch của ba lợi hại như vậy! Xem ra mình phải giúp ba một chút mới được!



Mary nghĩ thầm: lần này A Thành thật sự gặp phải kình địch.
Giang Ánh Thần từng gặp Hoắc Gia Tinh hai lần, cũng có chút buồn bực sao bé lại ở chỗ này, hơn nữa bên cạnh bé là mỹ nữ tóc vàng còn phân phó ý tá bên cạnh bưng thức ăn đến khu vực khách quý đặc biệt mà bảo vệ không cho cô ta đi vào!



Cô ta rất muốn biết người bên trong ở rốt cuộc là ai!



“Tiểu Tinh, cô ấy là ai vậy? Em với người ở bên trong kia có quan hệ gì?”



Giang Ánh Thần tươi cười rạng rỡ lời nói khách sáo, bây giờ cô ta quan tâm nhất chính là vấn đề này.



Hoắc Gia Tinh chớp chớp mắt, giọng trẻ con đáng yêu: “Đây là mẹ nuôi em! Người ở bên trong đương nhiên là bạn mẹ nuôi em.”



Giang Ánh Thần nỉ non lên tiếng: “Mẹ nuôi?”



Lập tức nhìn về phía Hoắc Cẩm Dương, muốn để anh xác nhận.



Hoắc Cẩm Dương cũng biết em họ có ba nuôi mẹ nuôi, hình như là viện trưởng và viện trưởng phu nhân bệnh viện Kiêu Dương, cho nên mỹ nữ tóc vàng trước mắt chính là viện trưởng phu nhân?



“Tiểu Tinh, ba em đâu? Chú ấy yên tâm để một mình em ở đây sao? Nếu không trở về với anh Cẩm Dương? Ông nội nhìn thấy em sẽ rất vui vẻ.”



Hoắc Gia Tinh lắc lắc đầu: “Không được, ba biết em ở đây, buổi tối em sẽ trở về ăn cơm với ông bà nội.”



Giang Ánh Thần quan tâm không phải cái này, cô ta nhiệt tình nhìn về phía Mary, “Mẹ nuôi Tiểu Tinh, tôi là chị Tiểu Tinh, cô quen người bệnh trong khu vực khách quý đặc biệt? Có thể đưa tôi đi vào thăm một chút không?”



Vẻ mặt Mary nghi ngờ nhìn về phía cô ta: “Chúng ta không quen biết, tại sao tôi phải dẫn cô đi thăm bạn của tôi?”



Cô dứt khoát cự tuyệt.



Giang Ánh Thần có chút xấu hổ, nhưng cô ta rất nhanh tự bào chữa “Thật ra, tôi muốn trở thành khách quý đặc biệt của bệnh viện, không biết có đường tắt gì không?”



Mary lắc đầu: “Danh sách khách quý đặc biệt có hạn, đã đầy vài năm nay.”



Sắc mặt Giang Ánh Thần xám trắng: “ “



Hoắc Cẩm Dương vội vàng lôi kéo cô ta: “Được rồi! Về nhà đi!”



Giang Ánh Thần vẫn còn muốn nói cái gì, Mary đã dắt Hoắc Gia Tinh đi.



Tần Lạc đứng ở cửa nghe đoạn đối thoại thế thở ra một hơi, Tiểu Tinh rất lanh lợi! Hoắc Cẩm Dương quả thật tìm được bà xã tốt! Chỉ sợ cuộc hôn nhân về sau của anh ta sẽ không hạnh phúc!



Ha ha



Nhưng những thứ này cũng không liên quan hệ gì đến mình.



Tiền nhiệm chính là tiền nhiệm, đã sớm là qua khứ một đi không trở lại rồi!



Mary cùng Hoắc Gia Tinh vừa vào phòng thì bắt đầu lải nhải, đầu tiên là giọng Mary: “Lạc Lạc, vừa rồi chúng tôi ở bên ngoài hành lang gặp anh họ và chị dâu của Tiểu Tinh, người phụ nữ kia vừa nhìn thì vô cùng thông minh lanh lợi, còn muốn thành khách quý đặc biệt của bệnh viện chúng ta, phiền nhất là loại người tự cho là đúng này!”



Hoắc Gia Tinh bĩu môi: “Em cũng không thích chị gái kia.”



Tần Lạc cười nói: “Chuyện không vui thì không cần suy nghĩ, đồ ăn hôm nay rất ngon! Tiểu Tinh em ăn no chưa?”



Hoắc Gia Tinh lập tức bị dời đi lực chú ý: “Vâng, ăn no rồi ạ!”