Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 191 : Một nhà ba người qua năm mới

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Hiếm khi đêm ba mươi năm nay không phải ở một mình, Tần Lạc nhìn một lớn một nhỏ trước mắt, trong lòng không nói lên được cảm giác gì.



Vừa rồi Tử Ninh gọi điện thoại cho mình, sau khi nghe nói mình cùng ba con Hoắc Kỷ Thành cùng qua năm mới cũng không biểu hiện ra rất kinh ngạc, dường như... ở trong dự liệu của cô ấy.



“Cậu không cảm thấy rất kỳ lạ sao?”



“Không có!Thật ra mình đã nghĩ đến kết quả này.”



“Hừ! Cậu chỉ biết nói vuốt đuôi!”



“Ai nha! Xem giọng cậu nói chuyện bây giờ cũng đã lộ ra ngọt ngào! Nhất định là ở chungrất tốt? Lúc đề tài nói này không ảnh hưởng gì chứ?”



Bùi Tử Ninh rất bận tâm hoàn cảnh nói chuyện của bạn tốt, sợ cô bất tiện.



Tần Lạc cười nhẹ: “Lúc này bọn họ không ở nhà, đến nhà cũ rồi.”



Bùi Tử Ninh “A...” một tiếng: “Ý là cơm nước xong trở về với cậu?”



Tần Lạc vội vàng sữa đúng: “Cái gì về với mình, cơm nước xong bọn họ vốn phải trở về.”



Bùi Tử Ninh “Ha ha” cười hai tiếng: “Vậy chân của cậu đã tốt chưa? Còn muốn đến bệnh viện làm hồi phục không?Trước kia đùi phải từng bị thương sẽ không lưu lại di chứng gì chứ?”



Tần Lạc trả lời: “Chống gậy đi trên cơ bản không có vấn đề, số lần làm hồi phục cần thời gian dài hơn so với tiền, bác sỹ nói mình có thể hồi phục hoàn toàn, cụ thể sẽ thế nào bây giờ mình cũng không nói được.”



Bùi Tử Ninh lên tiếng: “Bây giờ cậu cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, yên tâm nghỉ ngơi dưỡng thân thể mới là điều quan trọng.”



Tần Lạc mỉm cười: “Ừ.”



Hai người lại tán gẫu một lúc mới cúp điện thoại, sau đó Tần Lạc nhận được rất nhiều tin nhắn chúc mừng năm mới trước, trong đó còn có Cố Nam Châu, tin nhắn chúc mừng của cậu ta vừa nhìn là biết tự mình biên soạn, khóe môi không khỏi cong lên một độ cung.



Số điện thoại cá nhân của Hoắc Kỷ Thành ngược lại không nhận được tin nhắn nào, dãy số này hiếm có người biết, anh không thích bị người ta quấy nhiễu, giao thừa này cũng quá yên tĩnh.



Hoắc Gia Tinh bỗng nhiên đứng dậy nói: “Ba, con muốn ra bên ngoài bắn pháo hoa!”



Hoắc Kỷ Thành vội vàng liếc mắt ra hiệu về phía con trai, Hoắc Gia Tinh lập tức ghé vào trên đùi Tần Lạc: “Chị, chị cũng cùng đi đi! Em đã bảo ba mua rất nhiều rất nhiều pháo hoa!”
“Trong khoảng thời gian này em cần tĩnh dưỡng thật tốt, chuyện khác không cần quan tâm.”



“Đúng rồi, có phải bạn gái trước của anh vẫn quấn lấy chú ba phải không? Nửa tháng trước không phải lộ ra tin tức sáu năm trước cô ta bị bán đi sao? Kết quả không lâu sau tin tức hoàn toàn bị xóa bỏ, năng lực lớn thế ngoài trừ chú ba ra còn có thể là ai?”



Giang Ánh Thần ra vẻ không nghe thấy lời anh ta, tự nhiên nói.



“Nói thật, em rất bội phục người phụ nữ Tần Lạc này, lại có thể khống chế người đàn ông như chú ba? Có phải phương diện nào đó đặc biệt lợi hại?”



Vừa nói, vừa mờ ám nhìn về phía ông xã, ý tứ trong mắt rất rõ ràng.



Trong lòng Hoắc Cẩm Dương chua chát, trong lúc anh với Tần Lạc yêu đương căn bản không phát triển đến một bước kia, nhưng trước mặt Giang Ánh Thần anh lại không muốn thừa nhận.



“Không tệ.”



Giọng anh nhàn nhạt, dường như không muốn nhiều lời.



Giang Ánh Thần liếc mắt nhìn anh: “Hừ! Nếu không lợi hại, anh sẽ nhớ mãi không quên cô ta sao? Thôi đi! Đức hạnh loại phụ nữ này em còn không rõ lắm sao?”



Hoắc Cẩm Dương dứt khoát không lên tiếng, anh biết lúc này nói cái gì cũng sai.



Giang Ánh Thần còn nói: “Từ phương diện khác mà nói, đây đối với chúng ta là một chuyện tốt, chỉ cần có thể lấy được chứng cứ thiết thực, sau đó cố ý lộ ra cho truyền thông để ông nội biết, em nghĩ “



Môi cô ta cong lên nụ cười đắc ý, dường như thắng lợi đã ở phía trước.



Trong lòng Hoắc Cẩm Dương rất mâu thuẫn, đối với Tần Lạc, anh luôn tiếc nuối nói không nên lời.



“Anh sẽ tìm người điều tra.”



“Không! Chuyện này nên để em làm thì tốt hơn, dù sao Tần Lạc cũng là bạn gái trước của anh, ngộ nhỡ anh nhất thời mềm lòng thì làm sao bây giờ?”



Giang Ánh Thần cười, đối với năng lực làm việc của ông xã, còn không bằng cô ta tin tưởng bản thân!



Hoắc Cẩm Dương mím môi không nói gì, trong lòng cũng rất không thoải mái. ()