Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 201 : Mặt dày mày dạn ở lại nhà cô

Ngày đăng: 16:05 18/04/20


Sáu giờ tối, Hoắc Kỷ Thành cố ý về nhà sớm chuẩn bị ăn cơm cùng con trai, lại ngoài ý muốn phát hiện con trai không ở nhà.



Không khỏi hỏi: “Tiểu Tinh đâu?”



Người hầu vội vàng trả lời: “Buổi chiều Tần tiểu thư đến đón tiểu thiếu gia đi, nói là buổi tối không trở về ăn cơm.”



Hoắc Kỷ Thành: “ “



Tần Lạc cô ấy đã trở về?



Chuyện khi nào?



Tại sao mình không biết?



Một loạt vấn đề quay chung quanh anh, vội vàng xoay người rời khỏi phòng khách, mới vừa lên xe lại nghĩ đến mình còn không biết hai mẹ con ăn cơm ở đâu, lại cầm điện thoại gọi qua.



Kết quả không có người nhận nghe.



Sốt ruột Hoắc Kỷ Thành vội vàng gọi cho Trình Sâm, bảo anh tìm địa chỉ Tần Lạc bây giờ ở đâu.



Trình Sâm rất bất đắc dĩ, Boss nghĩ hỏi phát phải ra ngay, muốn mình đi đâu tìm đây?



Hoàn toàn không có manh mối.



Nửa giờ sau ngay lúc hai người bọn họ sốt ruột cuống cuồng, Hoắc Kỷ Thành nhận được điện thoại của Tần Lạc: “Alo? Có chuyện gì sao?”



Giọng Hoắc Kỷ Thành rất lo lắng: “Các em ở đâu? Sao không nghe điện thoại?”



Tần Lạc sửng sốt một giây: “Chúng em ở trung tâm thương mại Tân Kỳ, vừa đến một nhà hàng Nhật chuẩn bị ăn cơm. Điện thoại để ở trong túi, bên ngoài quá ồn không có nghe thấy.”



Lúc này cảm xúc khẩn trương của Hoắc Kỷ Thành mới nhẹ nhàng thở ra: “Anh lập tức đến đó!”



Sau đó, gửi tin nhắn cho Trình Sâm bảo anh ta không cần tìm nữa.



Trong nhà hàng Nhật.



Hoắc Gia Tinh nhìn Tần Lạc: “Chị, vừa rồi là ba gọi điện thoại đến sao?”



Tần Lạc gật đầu: “Ừ, ba em nói lập tức sẽ đến.”



Hoắc Gia Tinh nở nụ cười “Ha ha” hai tiếng: “Em biết ba sẽ đến.”
Phương Lệ Hoa sửng sốt một lúc lâu: “Có ý gì?”



Hoắc Kỷ Thành tiếp tục giải thích nói: “Mẹ, người còn chưa hiểu sao? Tần Lạc chính là cô gái con tìm năm đó, Tiểu Tinh là con trai ruột của cô ấy, con cũng không ngờ đến sáu năm sau chúng con còn có thể gặp lại, con thật sự yêu cô ấy, Tiểu Tinh cũng rất thích cô ấy. Ngoại trừ cô ấy, Tiểu Tinh chưa từng đồng ý những người phụ nữ khác.”



Phương Lệ Hoa không dám tin ngã ngồi xuống ở trên ghế sofa: “Đã gây nên tội lỗi gì! A Thành, con nghe mẹ, người phụ nữ kia nhất định là có ý định tiếp cận con, cô ta nhất định muốn cái gì, nếu không chuyện sẽ không khéo như vậy!”



Hoắc Kỷ Thành không kiên nhẫn nhíu mày: “Mẹ, vừa mới bắt đầu con cũng đã nghĩ như vậy, nhưng con từng xác thực, con gặp cô ấy chỉ là ngoài ý muốn, là đã định trước trong cuộc đời.”



Phương Lệ Hoa trách mắng: “Đã định trước trong cuộc đời gì! Đều là gạt người! A Thành, bây giờ trong lúc mấu chốt này con nói chuyện tình yêu gì chứ! Bên anh cả với anh hai con đều đã bắt đầu hành động, mục đích của bọn họ không con rõ ràng lắm sao?”



Khóe môi Hoắc Kỷ Thành hiện lên nụ cười tự tin: “Mẹ, còn nhớ con đã từng nói gì với mẹ không? Mẹ chỉ cần tin tưởng con trai của mẹ là được, cái khác giao cho con toàn quyền.”



Phương Lệ Hoa vẫn lo lắng: “Nhưng “



Hoắc Kỷ Thành cắt ngang lời bà: “Được rồi, thời gian không còn sớm, mẹ nghỉ ngơi sớm một chút.”



Phương Lệ Hoa lại bồi thêm một câu: “Ba con rất tức giận, ngộ nhỡ”



Hoắc Kỷ Thành vỗ ngực đảm bảo: “Con sẽ tìm cơ hội trở về nge ba trách mắng, cúp trước.”



Cúp điện thoại Phương Lệ Hoa vô cùng lo lắng, sao con trai bình tĩnh như vậy? Bà vội muốn chết! Gần đây trong nhà thật sự là hỏng bét!



Hoắc Kỷ Thành lững thững đi lên lầu, mỗi một bước cờ kế tiếp nên đi như thế nào, anh đã sớm tính xong.



Gần đây anh cả với anh hai rất kiêu ngạo, nhất là bên anh cả, đây cũng là điều anh muốn nhìn thấy, rất nhiều khi, không cho bọn họ nếm thử chút ngon ngọt, thì làm sao có thể khiến bọn họ lộ ra sơ hở?



Nếu muốn đánh bại đối thủ hoàn toàn, phải có cảm đảm cùng khí phách cố tìm đường sống trong chỗ chết!



Kế tiếp anh sẽ không sợ hãi bất kỳ cuồng phong bão táp gì!



Tần Lạc mới vừa tắm xong thì nghe thấy tiếng chuông cửa, sau nhìn qua mắt điện tử thấy là Hoắc Kỷ Thành mới mở cửa: “Sao anh chưa trở về?”



Hoắc Kỷ Thành miễn cưỡng nâng mi mắt lên: “Tiểu Tinh ở đây, anh đương nhiên không thể trở về.”



Tần Lạc ngăn cản không cho vào cửa:, “Không liên quan, em có thể chăm sóc tốt cho Tiểu Tinh.”



Hoắc Kỷ Thành lắc mình chen vào: “Tiểu Tinh ở đâu, anh ở đó.”



Tần Lạc dứt khoát lười phản ứng lại anh, vừa mới xoay người đã bị Hoắc Kỷ Thành giữ chặt, trọng tâm cô không ổn định ngã về phía anh.