Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 203 : Giúp anh bôi thuốc

Ngày đăng: 16:05 18/04/20


Hoắc Kỷ Thành rời khỏi nhà họ Hoắc thì trực tiếp đến nhà Tần Lạc, vừa mới tiến vào cửa thì nhìn thấy Hoắc Gia Tinh với Tần Lạc mỗi người cầm một cái điều khiển từ xa đang chơi trò chơi.



Hai người phối hợp rất ăn ý, không khí cũng đặc biệt tốt.



Hoắc Kỷ Thành có chút ghen tị nói: “Tiểu Tinh, 9 giờ rưỡi, còn chưa đi ngủ?”



Hoắc Gia Tinh liếc nhìn ba, thè lưỡi: “Ba, có phải ba đang ghen tị với con chiếm lấy chị đúng không?”



Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành lúng túng, dễ dàng nhìn ra như vậy sao?



Nhóc con thối! Thật sự không cho ba nó chút mặt mũi!



Tần Lạc giả vờ như không nghe thấy tiếp tục chơi trò chơi, cô chỉ mong sao Tiểu Tinh luôn ở đây, nếu đơn độc ở chung với Hoắc Kỷ Thành lại sẽ giống như tối hôm qua.



Mập mờ lại xấu hổ!



Hoắc Kỷ Thành cho con trai một ánh mắt, Hoắc Gia Tinh lập tức nói: “Chị, chúng ta chơi một ván cuối cùng nữa! Người thua đi tắm trước có được không?”



Tần Lạc gật đầu: “Được.”



Hoắc Kỷ Thành có kích động muốn hộc máu, nhất định con trai cố ý bẻ cong ý mình!



Không có biện pháp, anh chỉ có thể ngồi ở trên ghế sofa chờ bọn họ chơi xong một ván trò chơi này, trên lưng đau đến bỏng rát làm cho anh có chút đứng ngồi không yên, dứt khoát đi đến ban công hút thuốc.



Dường như chỉ có ni-cô-tin mới có thể làm giảm bớt đau đớn cho anh...



Anh vừa mới lấy ra một điếu thuốc, thì nghe thấy trong phòng khách truyền đến giọng nói của nhóc con thối: “Chị, em đi tắm!”



Bé cố gắng nói thật lớn, giống như sợ ba đứng ở bên ngoài không nghe được.



Tần Lạc liếc mắt nhìn thấu tâm tư của bé, chỉ có thể giận dữ trợn mắt nhìn bé, Tiểu Tinh từ nhỏ lớn lên với ba, hơn nữa bé vốn muốn giúp ba theo đuổi mình...



Thôi! Thuận theo tự nhiên đi!



Hoắc Kỷ Thành bỏ điếu thuốc vào bao: “Nhóc con thối đi tắm rồi sao?”



Tần Lạc gật đầu: “Anh không cần đi vào giúp con sao?”



Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: “Không cần, con sắp sáu tuổi, đã nên học tự tắm một mình rồi.”



Tần Lạc không nói gì, sáu tuổi rõ ràng cũng rất nhỏ, bị anh nói giống như rất lớn.



“Em đi giúp con, phòng tắm nhà em quá nhỏ, em sợ Tiểu Tinh không quen.”



Nói xong, thì đứng dậy đi đến phòng tắm, đơn độc ở một chỗ với anh thực có chút... nguy hiểm.




“...”



Tần Lạc có chút bất đắc dĩ, người này! Sao nói không thông thế!



Hoắc Kỷ Thành lại nói thêm: “Cơ thể của anh không thể bị những người phụ nữ khác nhìn thấy.”



Tần Lạc: “...”



Đây là Logic gì?



“Lúc này anh chạy đến nói những thứ này không biết là đã quá muộn?”



“Không muộn, cơ thể của anh ngoại trừ mẹ anh, cũng chỉ có em từng nhìn.”



“Xuy!”



Tần Lạc không kìm lòng được phát ra âm thanh khinh thường, mới là lạ! Chuyện ma quỷ này cô mới không tin! Đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, hơn nữa con cưng của trời như anh, phụ nữ bên canh nhất định nhiều không đếm xuể...



Lời nói ngây thơ này chỉ dụ dỗ mình vui vẻ, đến mức đó sao?



Cô mới không tin!



Hoắc Kỷ Thành từng câu từng chữ nói: “Anh không lừa em, anh không có hứng thú phương diện kia với Giang Ánh Tuyết. Đồng thời, anh những cũng không có hứng thú với người phụ nữ khác, sở dĩ năm đó quyết định tìm phụ nữ sinh con do bên ngoài đồn anh là đồng tính luyến ái, anh cả anh hai lại càng mượn việc này nói với ba, rơi vào đường cùng Ước Hàn mới cho anh chủ ý này.”



Tần Lạc nghe mà trợn mắt há hốc mồm, không dám tin trừng mắt nhìn: “Đồn anh là đồng tính luyến ái?”



Hoắc Kỷ Thành gật đầu: “Ừ, đối tượng còn là tên Đường Triều kia, lúc ấy bọn anh đều rất bất đắc dĩ.”



Tần Lạc càng kinh ngạc: “Đường Triều không phải hoa hoa công tử sao? Anh ta muốn là đồng tính luyến ái thì phụ nữ trên đời này chẳng phải được giải phóng sao?”



Hoắc Kỷ Thành ho nhẹ một tiếng: “Mọi người đồn anh là đồng tính luyến ái, Đường Triều là song tính luyến, cho nên cậu ta buồn bực hơn so với anh, cũng rất tích cực ra chủ ý giúp anh.”



Tần Lạc thiếu chút nữa không bị sặc, Đường triều là song tính luyến? Ha ha...



Hoắc Kỷ Thành còn nói: “Nói thật, anh may mắn người phụ nữ kia là em.”



Tần Lạc tức giận đáp lại một câu: “Em ngược lại hi vọng người phụ nữ kia không phải là em!”



Hoắc Kỷ Thành nhìn về phía cô: “Em không biết là Tiểu Tinh rất đáng yêu sao?”



Tần Lạc nghẹn họng: “Ngựa con thuộc về một con ngựa được chứ? Anh không cần lôi chuyện cũ của Tiểu Tinh ra!”



Giọng Hoắc Gia Tinh nhất thời truyền đến: “Chị, ba đang nói xấu gì em đấy?”