Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 220 : Đáng ghét đừng ồn ào

Ngày đăng: 16:05 18/04/20


Tần Lạc tức giận đấm anh một quyền, gắt giọng: “Đáng ghét! Đừng ồn ào!”



Hoắc Kỷ Thành mới không nghe lời như vậy, hai tròng mắt như hai ngọn lửa thiêu đốt sáng ngời:“Lạc Lạc, anh thật sự rất nhớ em...”



Giọng anh trầm thấp từ tính như là lên dây cót, gợi cảm hết thuốc chữa, toàn thân Tần Lạc nổi da gà như dâng lên kích thích, chỉ cảm thấy thân thể tê dại không ngừng...



Giống như không khống chế nổi.



“Đừng, thân thể anh...”



Giọng Tần Lạc mềm nhũn, giống như phát ra lời mời mọc.



Hoắc Kỷ Thành quấn cô quá chặt, thấp giọng ở bên tai cô nỉ non: “Lạc Lạc, anh... muốn em.”



Mặt Tần Lạc lúc này liền đỏ rực, hận không thể lập tức thoát đi, nhưng cánh tay trái mạnh mẽ của Hoắc Kỷ Thành ôm chặt cô, nghiêng người phủ trên môi cô...



Sau tiếp xúc thân mật này cuối cùng không dừng lại được...



Thời khắc mấu chốt, đúng lúc Tần Lạc tỉnh táo lại, đấm ở trên lưng người đàn ông một cái: “Bây giờ anh là người bệnh!”



Vẻ mặt Hoắc Kỷ Thành không cam lòng: “Bảo bối, anh chỉ bị bị thương ở tay, vị trí khác đều lành lặn.”



Tần Lạc bị anh gọi “Bảo bối” khiến tim đập nhanh, nhưng lý trí nói cho cô biết bây giờ tuyệt đối không phải lúc! Mặc kệ nói thế nào, anh cũng là người bệnh!



“Mau đứng lên!”



Tần Lạc vội vàng thúc giục, sợ Hoắc Kỷ Thành thật sự sẽ không quan tâm mà làm bậy.



Hoắc Kỷ Thành khàn tiếng mở miệng nói: “Tên đã lên dây làm sao có thể nhịn không phát bắn?”



Vẻ mặt Tần Lạc chảy vạch đen, người đàn ông thối rất biết vận dụng ví dụ!



Lập tức đen mặt nói: “Cũng phải nhịn xuống!”



Nói xong, liền ra sức đẩy anh đứng dậy xuống giường.



Ban ngày ban mặt ở trong phòng bệnh làm loại chuyện kia nếu như bị y tá qua kiểm tra phòng phát hiện chẳng phải là toi sao?



Anh có thể không cần, còn cô không làm được.



Hoắc Kỷ Thành chỉ có thể bất đắc dĩ nằm ở trên giường nhìn giai nhân rời đi, trong lòng thở dài, xem ra chỉ có thể nhịn...



Sau khi Tần Lạc bưng hoa quả vào phòng bếp rửa sạch lấy ra cho anh ăn: “Này!”



Hoắc Kỷ Thành nâng mắt tha thiết mong chờ cô, một lúc lâu mới nói ra ba chữ: “Em đút cho anh ăn.”
Hoắc Kỷ Thành vội vàng gọi cô lạiL “Lạc Lạc, không cần để ý đến bọn họ.”



Tần Lạc quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn anh, sau đó hoả tốc rời khỏi phòng.



Bốn bọn họ là anh em tốt, nhất định có rất nhiều lời muốn nói, cô ở bên trong nhiều bất tiện, còn có thể thành đối tượng để bọn họ trêu chọc...



Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là để lỗ tai yên tĩnh.



Sau khi cô rời đi, Tống Tư Bạch trầm giọng mở miệng: “Điều tra là ai ở sau lưng dùng súng đạn phi pháp chưa?”



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày: “Ở mặt ngoài một đối thủ trên thương trường trước đây, nhưng mình cảm thấy không đơn giản như vậy.”



Lâm Lạc Đông nhặt lên một quả nho bỏ vào trong miệng: “Có thể liên quan đến anh cả với anh hai cậu không?”



Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: “Bọn họ không có lá gan lớn như vậy, nếu điều tra ra, ba mình sẽ không bỏ qua bọn họ đầu tiên.”



Đường Triều dựa cạnh cửa sổ: “Có lẽ có bọn họ ở sau lưng thúc đẩy, nếu không làm sao hành tung của cậu có thể vô duyên vô cớ bị tiết lộ?”



Hoắc kỷ thành trầm ngâm thật lâu sau: “Việc này mình nhất định sẽ điều tra rõ ràng.”



Tống Tư Bạch ngồi ngay ngắn ở trên ghế sofa: “Cần hỗ trợ thì bất cứ lúc nào gọi điện thoại.”



Lâm Lạc Đông bắt chéo chân: “Đúng lúc gần đây mình phải đến bên Trung Đông nói chuyện làm ăn, có thể giúp cậu điều tra từ bên cạnh chuyện này.”



Hoắc Kỷ Thành vui mừng nhìn bọn họ mấy cái, mỗi khi mình xảy ra chuyện gì, ba bọn họ cái đều xuất hiện hỗ trợ trước tiên.



Nhiều như vậy năm, nhiều lần như vậy.



Tình nghĩa anh em nhiều năm sớm không cần nói “Cảm ơn”, Hoắc Kỷ Thành “Ừ” một tiếng, nhận tấm lòng của bọn họ là được.



Đường Triều chậm rãi nói: “Bây giờ bên trong tập đoàn Đế An đã hỗn loạn, ngày hôm qua mình lên lầu 59 một chuyến thiếu chút nữa sượng mặt bị ngăn lại, nhìn ra tâm tư tất cả mọi người là khác nhau, mấy tâm phúc của cậu biết nội tình chứ?”



Hoắc Kỷ Thành mím môi: “Ừ, Trình Sâm sẽ âm thầm thông báo với bọn họ, đối với những người chưa quyết định tự mình sẽ cho bọn họ một ấn tượng khắc sâu.”



Đường Triều nói tiếp: “Cũng được, thừa dịp cơ hội lần này rửa sạch nhân viên nội bộ công ty, về sau cậu quản lý cũng nhiều chỗ có lợi.”



Bốn người lại hàn huyên một lúc mới ngừng đề tài, bỗng nhiên Đường Triều nghĩ đến cái gì hỏi: “Hôm nay Ước Hàn ở bệnh viện chứ? Đại Bạch chúng ta đi tìm cậu ta nói chuyện?”



Không đợi Tống Tư Bạch mở miệng, Hoắc Kỷ Thành với Lâm Lạc Đông đồng thời nghi ngờ hỏi: “Tống Tư Kỳ thứ hai lại xuất hiện rồi hả?”



Đường Triều không dấu vết gật đầu.



Sắc mặt Tống Tư Bạch thật không tốt.