Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 256 : Kịch giả tình thật?

Ngày đăng: 16:06 18/04/20


So với vẻ mặt hưng phấn của Hoắc Gia Tinh, Tần Lạc một chút cũng không hy vọng Hoắc Kỷ Thành sẽ đến, để cho cô giả làm mẹ của Hoắc Gia Tinh cô đã rất khó xử, còn phải cùng ba con nhà Hoắc Kỷ Thành giả dạng làm người một nhà, thật sự là quá dày vò!



Nhưng đã đến đây, cô cũng không thể lựa chọn lâm trận bỏ chạy...



Chỉ có thể kiên trì ở lại.



Hoạt động gia đình tiến hành rất thuận lợi, Hoắc Gia Tinh là hưng phấn nhất, khi đến phiên bé, một tay bé nắm ba, một tay nắm mẹ, hận không thể tuyên bố với mọi người đây là ba mẹ của bé.



Trong lòng Tần Lạc rất xấu hổ, nhưng ở mặt ngoài lại giả vờ như rất bình tĩnh, phối hợp với Hoắc Gia Tinh lộ ra nụ cười.



Trời biết cô chịu đựng có bao nhiêu vất vả!



Khi ba mẹ phối hợp với con chơi trò đoán thành ngữ, Tần Lạc có một ảo giác rất quen thuộc, trong nháy mắt, trong đầu giống như hiện lên đoạn ngắn gì đó...



Hoắc Kỷ Thành luôn len lén quan sát cô, thấy dáng vẻ của cô trong lòng không khỏi mừng thầm, xem ra đưa Lạc Lạc đến những nơi trước kia đã từng đi thật sự sẽ giúp cô nhớ ra cái gì...



Anh tin cứ tiếp tục như vậy Lạc Lạc sẽ phải rất nhanh nhớ ra anh với Tiểu Tinh.



Bạn học Tiết Tử Hạo hôm nay lại bại bởi Hoắc Gia Tinh, bé khó tránh khỏi có chút buồn giận bất bình, rõ ràng nhóc con này mới bắt đầu đều không có ba mẹ đến tham gia họp phụ huynh, từ sau lần đó liền không thiếu ai rồi.



Đáng ghét!



Còn có, dáng vẻ ba mẹ nó so với ba mẹ mình còn đẹp trai xinh đẹp hơn, dẫn đến những bé gái trong lớp vốn thích bé đã chuyển hướng Hoắc gia Tinh rồi...



Nghĩ lại bé buồn bực không thôi!



...



Hai giờ sau, hoạt động gia đình kết thúc, cô giáo nhấn mạnh khen ngợi Hoắc Gia Tinh cùng cha mẹ bé, điều này làm cho Hoắc Gia Tinh rất vui sướng, giữa lông mày cũng không thể che hết hưng phấn.



Nhìn dáng vẻ của bé, nơi nào đó trong lòng Tần Lạc như bị đánh một cái, có cảm giác nói không nên lời...



Nhưng lập tức bỏ lại phía sau ý nghĩ này, cô làm sao vậy?



Chỉ là bọn họ diễn luyện một chút mà thôi, kịch giả tình thật rồi sao?



Lúc rời khỏi nhà trẻ, Hoắc Kỷ Thành nói buổi tối mời Tần Lạc ăn cơm để bày tỏ lòng biết ơn, lại bị cô cự tuyệt: “Không cần, buổi tối tôi có hẹn với mấy người bạn.”



Trên mặt Hoắc Kỷ Thành có chút thất vọng, anh cho rằng Tần Lạc không muốn cơm với anh.



“Vậy hôm nào đi?”



Tần Lạc có chút do dự, tối nay hẹn với các bạn cô là thật, đồng thời cô cũng sự không muốn cùng ăn cơm với Hoắc Kỷ Thành!



Ở cùng người đàn ông nguy hiểm này, cô tình nguyện ít gặp mặt càng tốt.



Hoắc Gia Tinh ngọt ngào ngây thơ mím miệng nhỏ: “Chị, chị không muốn gặp Tiểu Tinh sao?”



Tần Lạc: “...”
“Sao anh lại véo em?”



Cô phùng má lên án nói.



Vẻ mặt đáng yêu, còn có hiềm nghi.



Chính cô một chút cũng không nhận thấy.



“Trước mặt anh nhìn người đàn ông khác, em coi lời của anh như gió thổi bên tai sao?”



Trên mặt Liên Tấn Nghiêu giống như treo một tầng sương lạnh, giọng lạnh lẽo đạm mạc.



Trên trán Đường Từ Từ đầy vạch đen, cô có thể lý giải đây là Liên Tấn Nghiêu đang ghen không?



“Em chỉ là tò mò...”



“Tò mò cái gì?”



Mi tâm Liên Tấn Nghiêu nhíu lại, đồng thời, anh cũng hỏi ra tiếng lòng của Phùng Thiệu Kinh với Thịnh Đình, vừa rồi ánh mắt cô ấy nhìn bọn họ rất phức tạp, giống như...



Đường Từ Từ đương nhiên sẽ không nói ra suy nghĩ thật trong lòng mình.



“Tò mò làm sao anh có thể theo trở thành bạn tốt của bọn họ.”



“Em cảm thấy bọn họ rất ồn ào?”



“...”



Đường Từ Từ dùng trầm mặc thay thế trả lời, ý tứ không cần nói cũng biết.



Tâm tình Liên Tấn Nghiêu rất tốt.



Vẻ mặt Phùng Thiệu Kinh với Thịnh Đình rất bi thương.



Đường Từ Từ nhất thời cảm thấy mình rất độc ác, tổn thương hai anh chàng đẹp trai vô tội...



“Không có việc gì, hai người bọn họ vẫn như vậy, gặp mặt liền ầm ĩ không ngừng, anh sớm đã thành thói quen.”



Liên Tấn Nghiêu an ủi cô.



Đường Từ Từ mơ hồ nhớ thật lâu trước từng ở “Mị đêm” từng nhìn thấy bốn Quý công tử đẹp trai khác nhau, hôm nay xuất hiện ba, còn có một người lớn lên trông thế nào cô thật sự không có ấn tượng.



Thịnh Đình buồn bực nói: “Nghiêu tử cậu nói lời này không đúng, rõ ràng trước kia cậu còn nói tôi với Kinh Kinh thổi làn không khí mới mẻ vào trong cuộc sống của cậu, bây giờ có người đẹp thì không cần chúng tôi nữa...”



“Phốc...”



Đường Từ Từ bị anh ta đùa thiếu chút nữa phì cười.