Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 272 : Có bạn trai

Ngày đăng: 16:06 18/04/20


Tần Lạc do dự vài phút, gửi một tin nhắn cho Cố Nam Châu.



【Tối nay trường đại học F cũ của tôi tổ chức lễ kỹ niệm tròn 30 năm ngày thành lập, về chuyện hẹn tối hôm qua, có thể di chuyển đến tối mai không? Bởi vì tôi hẹn với bạn cùng phòng phải đến trường học, thật xin lỗi!】



Sau khi gửi đi, trong lòng Tần Lạc không yên cùng đợi...



Đối với cố Nam Châu, tâm tình cô thực rất phức tạp...



Vừa rồi vốn định để cho Tử Ninh quyết định giúp bản thân mình, nhưng cậu ấy nói cũng đúng, chuyện tình cảm còn phải tuân theo trái tim mình, dù sao cậu ấy không phải mình, không thể giúp bản thân mình quyết định.



Huống chi bây giờ cậu ấy vẫn còn loạn không cắt đứt được...



Ngay lúc cô đang sợ sệt ngẩn người, bỗng nhiên chuông điện thoại vang lên, khi nhìn thấy là Cố Nam Châu gọi điện đến, cô sợ tới mức suýt nữa không cầm nổi điện thoại di động.



“Alo?”



“Anh đưa em đến đại học F được không?”



“Ách... Anh xong việc rồi hả?”



“Chỉ cần em bằng lòng gặp anh, ước định giữa chúng ta vẫn giữ lời như cũ.”



Cố Nam Châu nói xong câu đó, thì hai đầu điện thoại lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, trong lúc này, yên tĩnh có thể nghe được tiếng hít thở đây đó...



Đầu Tần Lạc đầy vạch đen, xem ra trốn tránh cũng không dùng được rồi.



“Ừ.”



“Được, anh lập tức đến cửa nhà em.”



“...”



Để điện thoại di động xuống, Tần Lạc ngơ ngẩn phát ngốc, đây là cô đã đồng ý sao? Đồng ts làm bạn gái của Cố Nam Châu? Có phải quá qua loa không?



Nhưng như vậy cũng được, bên Hoắc Kỷ Thành kia có thể hoàn toàn cự tuyệt rồi.
Lòng dạ Tư Mã Chiêu này, ba người các cô liếc thấy một cái đã biết, nhưng ai cũng sẽ không vạch trần, mỗi người đều có suy nghĩ của mình, cần gì phải quản chuyện người khác?



Quần áo của Đường Từ Từ với Tần Lạc đều rất bình thường như đi làm, người trước là vì kim chủ cố ý dặn; người sau là vì ngay từ đầu đã không nghĩ tới phải ăn mặc tỉ mỉ.



Đi vào, Tiêu Tiêu nói: “Tần Lạc, Đường Từ Từ, hai ngươi chắc không phải không biết tối nay có vũ hội chứ? Hai ngươi ngay cả váy cũng không mặc?”



Tần Lạc nhìn thoáng qua chiếc váy của mình: “Không phải mình đang mặc váy sao?”



Tiêu Tiêu trợn trừng mắt: “Con người cậu cũng quá nghề nghiệp đi? Mặc như vậy đi làm còn được, đến tham gia lễ mừng tiệc tối thì...”



Cố Nam Châu nhẹ nhàng cầm tay Tần Lạc, mặt mày lạnh nhạt: “Mặc kệ Lạc Lạc mặc cái gì, tối nay cô ấy cũng là nữ vương độc nhất vô nhị của tôi.”



Hai gò má Tần Lạc không tự chủ được đỏ lên, còn đỏ đến chỗ tận mang tai...



Diêu San San cười nhẹ một tiếng: “Trong mắt người tình đều là Tây Thi!”



Đường Từ Từ kéo kéo quần váy của mình: “Mình rất ít có thói quen mặc váy! Hơn nữa mình cũng không biết khiêu vũ...”



Vận mệnh của cô nằm trong tay người đàn ông kia, cô không có tư cách cũng không có tâm tình đi khiêu vũ với người đàn ông khác, bị anh ta biết, chịu khổ lại là mình...



Nghĩ đến cái người đàn ông bá đạo kia, thì trong lòng cô không tiếng động thở dài.



Tiêu Tiêu có chút bất đắc dĩ với hai cô: “Tần Lạc không cố gắng ăn mặc là vì có bạn trai, Đường Từ Từ cậu như vậy... Làm cho mình nói cái gì cho phải đây? Tối nay nam sĩ tinh anh đến cũng không ít, nói không chừng một người trong đó chính là bạch mã hoàng tử đã định trong vận mệnh của cậu?”



Khóe môi Đường Từ Từ hiện lên nụ cười khổ: “Bạch mã hoàng tử? Mình chưa bao giờ hy vọng xa vời như vậy.”



Diêu San San cười nói: “Coi như có chút hiểu bản thân mình!”



Tiêu Tiêu lườm cô một cái: “Diêu San San mồm cậu tích đức chút được không? Nếu Từ Từ ăn mặc cùng trang điểm vào cũng sẽ không thua cậu đâu!”



Diêu San San lập tức không phục, vừa muốn nói gì đã bị Đường Từ Từ ngăn lại, “Được rồi! Tiệc tối sắp bắt đầu, chúng ta vào đi thôi!”



Tiêu Tiêu thở dài.