Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 72 : Bị tính kế (1)

Ngày đăng: 16:02 18/04/20


Tần Lạc đến công ty

chuyện thứ nhất đó là tập hợp báo cáo đi công tác lần trước giao cho tổ

trưởng Giang, lúc chuẩn bị ra ngoài thì bị gọi lại.



“Tin tức ngày hôm qua tôiđã xem, chuyện cô bị hiểu lầm đã được giải thích, về sau

không cần lấy việc này đi quấy rầy tổng giám đốc nữa, sở dĩ tôi lựa chọn giữcô lại là nhìn trúng năng lực làm việc của cô, làm người phiểu hiểu

được thế nào là đủ, không nên được một tấc lại muốn tiến một thước, lại

càng không được hy vọng xa vời có một số thứ căn bản không thể thuộc về

mình.”



Lời Giang Ánh Tuyết mang theo cảnh cáo.



Tần Lạc không dám tin nhìn cô ta một cái: “Tổ trưởng Giang, tôi không biết cô đang nói cái gì.”



Giang Ánh Tuyết lại nói đầy thâm ý: “Người phụ nữ thông minh nên nghe hiểu được, tôi tin cô không ngu.”



Tần Lạc: “...”



Giang Ánh Tuyết không cho cô cơ hội nói chuyện: “Cô đi ra ngoài trước! Buổi

chiều kỹ sư bên công ty hàng không nước Pháp đến đây, cô phụ trách cùng

đi tiếp khách.”



Tần Lạc gật đầu: “Ừ.”



Công việc phiên dịch của công ty hàng không lớn nước Pháp này côvẫn luôn xử lý, đểcô phụ

trách cùng đi tiếp đãi cũng hợp tình hợp lý.



Đợi sau khi Tần Lạc

rời đi, Giang Ánh Tuyết gọi một cú điện thoại đến văn phòng tổng giám

đốc, người nghe điện thoại là Trình Sâm, biết Tần Lạc sau khi trở về

cũng không nói cái gì, bày tỏ mình sẽ truyền đạt cho Boss.



Giang Ánh Tuyết không nhịn được hỏi một câu: “Trợ lý Trình, Kỷ Thành anh ấy có hứng thú với Tần Lạc đúng không?”



Trình Sâm đầu đầy hắc tuyến, điều này anh ta phải trả lời thế nào?



Anh ta chỉ có thể uyển chuyển nói: “Giang tiểu thư, vấn đề riêng của Boss

tôi công việc trợ lý làm sao mà biết? Lại nói, người thân thiết với Boss nhất phải là cô mới đúng.”



Trả lời rất khéo léo vứt đề tài này cho Giang Ánh Tuyết.



Giang Ánh Tuyết nghẹn họng, cô ta biết mình không nên hỏi vấn đề này, lập tức nói: “Trợ lý Trình coi như vừa rồi tôi không hỏi, chuyện gì cũng chưa

xảy ra.”



Trình Sâm hiểu rõ: “Đương nhiên! Tôi cái gì cũng chưa nghe.”



Cúp điện thoại xong, Giang Ánh Tuyết nhíu mày thầm nghĩ: Mặc kệ Kỷ Thành

cảm thấy hứng thú với người phụ nữa nào, cô ta cũng phải bóp chết nó khi ở trong kén!



Về phần Tần Lạc, mặc dù sắc đẹp cũng không tệ lắm,

nhưng qua điều tra đời tư, mẹ cô ta mất sớm, tài sản nhà họ Tần đã sớm
Hàn huyên một lát, Giang Ánh Tuyết kéo Dư An Cầu sang một bên: “George tiên sinh có ý tứ với Tần Lạc phải không?”



Dư AnCầu chỉ có thể gật đầu: “Ừ, nhưng chuyện này cần phải xem người trong cuộc đồng ý mới được, chúng ta không thể ép buộc, dù sao công ty chúng

ta không có quy định này.”



Giang Ánh Tuyết gật đầu: “Đây là đương nhiên, ý của tôi là nếu chúng ta muốn thuận lợi ký hợp đồng, chỉ sợ

phải để cho Tần Lạc giả vờ đón ý nói hùa của George tiên sinh mới được,

chỉ giả vờ, chẳng phải thật, anh biết ý của tôi chứ?”



Dư AnCầu

vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nghĩ Giang Ánh Tuyết là vị hôn thê của tổng

giám đốc điều động nội bộ chọn người, anh ta cũng không tiện nói gì, có

lẽ đây là ý của tổng giám đốc.



“Vâng, tôi sẽ khuyên cô ấy.”



“Đợi lát nữa trút vài ly rượu cho George tiên sinh, tôi dẫn đầu đi trước.”



Nói xong, Giang Ánh Tuyết dẫm giày cao gót xuống dáng vẻ thướt tha mềm mại

mắt chớp chớp đi đến George, vài năm nay cô ta luôn cố ý luyện tửu

lượng, vì có thể đứng ở bên cạnh Hoắc Kỷ Thành, có thể làm tốt đồng bọn

cùng anh kề vai chiến đấu.



George tiên sinh luôn thích người đẹp, cho nên khi Giang Ánh Tuyết nâng ly cũng không - từ chối.



Mấy chén xuống bùng, trên mặt ông ta đã nổi lên đỏ ửng.



Mà lúc này Tần Lạc cũng trở lại, nhìn thấy Giang Ánh Tuyết cùng George

tiên sinh uống rượu, thì có một dự cảm xấu, chẳng lẽ cô cũng phải uống?



Giang Ánh Tuyết thấy cô đến thì cười tít mắt dặn: “Tần Lạc, tiếp George tiên

sinh thật tốt, tôi qua bên kia có chút việc, đi trước.”



Nói xong, cô ta rời đi trước.



Người phục vụ bên cạnh lập tức cơ trí rót một ly rượu cho Tần Lạc, bị đẩy đến trên lưỡi dao Tần Lạc cũng đành phải tiếp nhận, trong lòng còn không

ngừng kêu khổ.



Ba ly rượu xuống bụng, Tần Lạc cảm thấy trong bụng nóng ran, cô chỉ có thể kiếm cớ đi toilet, bị George tiên sinh chặn

lại: “Tần tiểu thư là không thích uống rượu cùng tôi sao? Sao mới uống

ba chén đã muốn đi rồi hả?”



Tần Lạc chỉ có thể dằn lại tính tình

giải thích: “George tiên sinh, hôm nay có thể tôi ăn đồ linh tinh, bụng

không thoải mái, thô tục giải thích một chút là tiêu chảy, đều nói người có ba việc gấp, ngài là nhân vật lớn như vậy không thể không hiểu chứ?”



Lời cô nói không kiêu ngạo không siểm nịnh, vừa lúc người bên cạnh đều có thể nghe thấy, coi George tiên sinh là một ác bá.



George nhìn cô một cái, mặc dù nhìn sắc mặc không tốt, nhưng chỉ có thể để cô

rời đi trước, trong lòng vẫn đang suy nghĩ đêm nay bất luận thế nào cũng không thể buông tha cho cô!