Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 75 : Tâm tư khó dò của người một nhà

Ngày đăng: 16:02 18/04/20


Hoắc Cẩm Dương lại cho là cô chột dạ, “Lạc Lạc, đây chính em thật sự, một chút cũng không giấu được ý định.”



Anh ta cho là mình rất hiểu rõ Tần Lạc, nhưng trên thực tế căn bản cũng không phải là như vậy!



Tần Lạc hít vào một hơi thật sâu, “Hoắc Cẩm Dương, anh chẳng qua chỉ là tự

cho mình hiểu rõ tôi mà thôi, ngay từ lúc chia tay ấy, giữa chúng ta

cũng đã nói rõ, bây giờ tôi cũng không cần thiết giải thích với anh cái

gì, anh có tin hay không!”



Cô dứt khoát lười nói cái gì nữa, đầu

mọc ở trên người anh ta, đoán chừng mình nói nát cổ họng anh ta cũng sẽ

không tin tưởng, cần gì phải đi lãng phí miệng lưỡi chứ?



Sắc mặt

Hoắc Cẩm Dương lúc trắng lúc xanh, tối nay anh ta bị trúng gió mới có

thể lái xe tới đây, vốn là muốn đợi Tần Lạc trở lại để gửi món quà sinh

nhật chấp thuận cho cô, kết quả lại để anh ta tức giận thấy một màn như

vậy!



Ban đầu anh ta cũng chỉ suy đoán Tần Lạc và chú ba có quan hệ không minh bạch, bây giờ nhìn lại chỉ sợ là thật......



Chỉ tưởng tượng thôi, anh ta cũng có chút khó tiếp nhận!



Với đàn ông mà nói, có thể cho phép mình bên ngoài, nhưng tuyệt đối không

tiếp thu nổi việc người phụ nữ của mình qua lại với người đàn ông khác.



“Trước khi chia tay với anh, em và chú ba cũng đã ở cùng một chỗ ư!”



Anh ta chợt bật ra một câu nói khiến Tần Lạc đi được hai bước khiếp sợ trở

lại, “Anh bị thần kinh sao? Chính anh ở bên ngoài còn cần lôi tôi gian

cùng sao? Chỉ có như vậy trong lòng anh mới dễ chịu hả?”



Sắc mặt Hoắc Cẩm Dương tái xanh, “Anh bên ngoài....anh thừa nhận, nhưng em thì sao?”



Tần Lạc coi như là hết ý kiến, “Tôi thấy hình như hôm nay anh ra cửa đã

quên uống thuốc! Cái này nếu bị bạn gái môn đăng hộ đối của anh biết anh nửa đêm chạy đến nhà bạn gái trước, chỉ sợ sẽ quậy với anh lật trời

đó!”



Nói xong, cũng lười phản ứng lại Hoắc Cẩm Dương nữa, trực tiếp cà thẻ vào khóa cửa khu 17.



Nhìn bóng dáng cô rời đi, Hoắc Cẩm Dương hung hăng nắm chặt quả đấm, mình đã từng quý trọng cô như thế, cô không cần liền không cần ư......



Nhưng vừa nghĩ tới có lẽ cô đã vui vẻ ở dưới thân chú ba, anh ta liền không áp chế nổi lửa giận thiêu đốt.



......



Về đến nhà Tần Lạc uống vội một cốc nước, kết quả không cẩn thận bị sặc......



Cô tức giận thầm nghĩ: Lúc người xui xẻo thì uống nước lạnh cũng bị sặc! Cái này, thật đúng là ứng nghiệm!



Không hiểu Hoắc Cẩm Dương bị trúng gió gì mà lại chạy đến nơi này tìm mình



Cô cũng không nhận ra anh ta còn đối với mình tình cũ khó quên!


Hoắc ông cụ phùng mang trợn mắt, “Nó là đại tiểu quỷ!”



Hoắc Gia Tinh vội vàng cười hì hì, hiển nhiên một bộ đứa bé lanh lợi!



Mà một câu đánh cờ của Giang Ánh Thần ngược lại làm cho ông cụ Hoắc và

cháu trai bảo bối lại đi so tài, đương nhiên Hoắc Kỷ Vĩ cũng giận muốn

chết, ngược lại Hoắc Gia Tinh cười híp mắt cái gì cũng không hiểu, thật

ra là quỷ tinh ranh!



Đối với một màn này, Hoắc Kỷ Thành cũng bày

tỏ không biết làm sao, anh cũng không dạy con trai những thứ này, chẳng

lẽ là di truyền từ cô gái kia?



Hôm nay suy nghĩ một chút, con

trai có rất nhiều chỗ không giống mình lắm, nhất là thấy ai cũng cười

híp mắt, mà phương diện miệng ngọt say chết lòng người, hoàn toàn không

giống bản thân!



Khi còn bé anh cũng không thể làm tới như vậy.



Hoắc Kỷ Nghiệp chỉ có thể làm bộ như thật sự không trông thấy, ông ta cũng

không có con trai mà chỉ có hai con gái sinh đôi, cho nên mỗi lần thấy

cháu trai lớn và cháu trai nhỏ ở trước mặt cha”Tranh thủ tình cảm”, ông cũng chỉ có thể cảm khái vài phần!



Mà đôi chị em song bào thau

Hoắc Thái Vi và Hoắc Thái Ny cũng biết tình cảnh của cha, mỗi lần đều

thay đổi biện pháp dụ dỗ ông nội vui vẻ, càng thêm thân thiếp mang quà

tặng cho ông nội.



Nhưng lại không biết làm sao với em trai Hoắc

Gia Tinh rất biết làm nũng, nên hai cô bé cũng không nhịn được không

thích cậu nhóc.



Hoắc Kỷ Lan một lòng muốn giúp anh hai, hôm nay

càng thêm nỗ lực bồi dưỡng đứa con trai mới vừa vào đại học ở Jersey, hi vọng cha có thể ưu ái một chút với đứa cháu ngoại thiên tài này.



Mà tất cả mọi người tụ chung một chỗ, mỗi lần đều dồn tâm tư, vụng trộm so tài.



Trong bữa tiệc.



Hoắc Kỷ Vĩ giả vờ nói với con trai: “Cẩm Dương, tuổi con cũng lớn rồi, lúc nào tổ chức hôn sự với Ánh Thần?”



Lúc ấy không biết Hoắc Cẩm Dương kích động từ đâu, bật thốt lên, “Cha, chú

ba còn không gấp gáp, con gấp gáp cái gì? Chú bà và chị hai Ánh Thần

cũng nói chuyện qua lại nhiều năm như vậy mà còn chưa có đề cập kết hôn, nếu con và Ánh Thần dám ở trước mặt chẳng phải có vẻ là không hiểu

chuyện sao?”



Lời anh ta vừa thốt ra, ánh mắt tất cả một bàn người đều nhìn về phía Hoắc Kỷ Thành đang yên tĩnh ăn cơm.



Ấn thank bài giới thiệu trang đầu giúp mèo nhé