Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 78 : Tần Lạc, cô thật không nhớ rõ chuyện lúc trước sao?

Ngày đăng: 16:02 18/04/20


Cứ như vậy, Tần Lạc không hiểu ra sao đã bị kéo lên đường đi tới sân bay, trong túi xách của cô trừ thẻ căn cước, hộ chiếu, cũng chỉ có vật dụng cần thiết như gương nhỏ, son môi, và khăn giấy hay các loại......



Trên xe, cô không biết làm sao nói: “Đường thiếu, ít nhất tôi cũng phải trở về mang một bộ đồ để tắm rửa chứ!”



Đường Triều cười híp mắt trả lời, “Sau khi đến Paris, tôi sẽ cho người đặc biệt dẫn cô đi mua, phí dụng tôi bao hết”



Tần Lạc đỡ trán, trọng điểm là muốn quần áo bên trong!



“Nhưng...... két”



Lời cô còn chưa nói hết đã bị trách móc rồi, “Tôi biết rõ, là đồ nội y sao! Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại sang khách sạn, để nhân viên đi mua giúp cô, chờ khi cô đến khách sạn thì tắm rửa được rồi.”



Tần Lạc lập tức hận không thể tìm được một cái lổ đễ chui xuống, nhất định Đường thiếu chính là...... cao thủ tình trường!



Đến đồ nội y con gái hay mặc cũng biết......



Khiến cô xấu hổ......



Đường triều thấy gương mặt cô hiện lên hai mảng đỏ ửng, không nhịn cười được, “Như vậy, cô sẽ không còn lo âu về sau chứ!”



Tần Lạc: “......”



Đến sân bay, Tần Lạc mới biết vì sao Đường thiếu lại giành giật từng giây như thế, đến cho mình trở về một chuyến cũng không chịu, thì ra là sắp đến giờ cất cánh.



Trước ở công ty khác Tần Lạc cũng có kinh nghiệm đi công tác không ít, nhưng mỗi lần đều ngồi khoang phổ thông, kể từ khi tới Tập đoàn Đế An, mỗi lần đi xa nhà với lãnh đạo đều ngồi hẳn một khoang, thật đúng là làm cho người ta được sủng mà kinh.



Sau khi máy bay cất cánh, Tần Lạc không nhịn được hỏi: “Đường thiếu, lần này chúng ta đi Pháp sẽ không phải là bởi vì George tiên sinh chứ......”



Đường Triều lắc đầu, “Không có quan hệ gì với hắn ta, là hạng mục với một người khác, chúng ta đợi ở Paris hai ngày thì sẽ tới một vường làm rượu nho ở Bordeaux, hạng mục lần này là muốn mua vườn rượu nho, cô làm trợ thủ đi theo tôi.”



Tần Lạc sáng tỏ, lúng túng nói: “Đường thiếu, không phải tiếng Pháp của anh rất tốt sao?”



Đường Triều sờ lỗ mũi một cái, “Đúng vậy! Nhưng nam nữ phối hợp làm việc không mệt, hơn nữa hai ngày nữa A Thành cũng sẽ tới vườn rượu nho, chủ yếu là cô phiên dịch thay cậu ta.”



Tần Lạc: “......”



Còn tưởng rằng lần này chỉ là đơn thuần đi công tác cùng Đường thiếu, kết quả Đại Ma Vương lại tới rồi, không phải là anh đi nước Đức rồi sao?



Là tổng giám đốc của tập đoàn lớn, thân phận quả rất bận rộn, ngày ngày đều bay trên không trung, cũng khó trách Tiểu Tinh một mình cô đơn như vậy......



Xem ra cuộc sống của người có tiền cũng không hoàn toàn nhất định, ngày ngày vội vã, còn không bằng dân thường đi lĩnh lương bây giờ.




Trong lúc dùng bữa tối, Đường Triều thấy bạn tốt tới đương nhiên cực kỳ vui mừng, chủ nhân vườn nho muốn lấy ra rượu mình tự ủ trân quý nhiều năm chiêu đãi khách quý.



Đương nhiênTần Lạc làm người phiên dịch của tổng giám đốc xũng phải ngồi ở bên cạnh Hoắc Kỷ Thành, mỗi lần chủ nhân vườn nho nói một câu cô đều nhỏ giọng phiên dịch cho Hoắc Kỷ Thành nghe.



Ngược lại, Hoắc Kỷ Thành nói gì, cô cũng sẽ phiên dịch cho chủ nhân vườn nho nghe.



Bởi vì vui mừng, tất cả mọi người uống không ít, ngay cả Tần Lạc cũng uống hết hai chén, cửa vào miệng mùi rượu không nồng, chỉ cảm thấy thơm ngát ngon miệng, khiến Tần Lạc không từ chối được.



Hoắc Kỷ Thành và Đường Triều không thể chối từ thịnh tình của chủ vườn nho, ít nhất mỗi người uống gần hai chai.



Lúc Tần Lạc uống được đến chén thứ ba đã cảm thấy có cảm giác say, loại rượu này có tác dụng thật chậm, nếu uống nhiều thêm chén nữa thì cô sẽ say mất......



Ngay sau đó đứng dậy, tìm một cái cớ đi vào phòng vệ sinh, mọi người đối với một cô gái như cô cũng không có miễn cưỡng.



Tối nay bầu trời hiện đầy ánh sao, nhấp nháy cực kỳ lãng mạn.



Tần Lạc đi vào phòng vệ sinh xong thì đi ra ngoài dọc hành lang, gió đêm mát mẻ, thật làm cho người ta không muốn rời đi, cô liền tìm một chỗ có ghế ngồi xuống, vừa đúng bên cạnh đều là dây nho, còn có một vài bông hoa nhỏ nở rộ không biết tên......



Lúc nào thì có thể cách xa thành thị ồn ào náo nhiệt mà tới một vượt nho yên tĩnh trong lành vậy chứ, ăn được nhiều loại rau, uống rượu mình sản xuất, nhất định chính là ngày thángtu hành đắc đạo!



Tần Lạc ngẩng lên nhìn trời đầy sao cười, suy nghĩ dần dần bay xa, phân tán......



“Cô rất thích nơi này sao?”



Tần Lạc đang bần thần mặc sức tưởng tượng bỗng nhiên lại bị người ta đánh tỉnh, cô quay đầu nhìn về phía người tới, không dám tin mở trừng hai mắt, “Sao anh lại tới đây?”



Hoắc Kỷ Thành rất tự nhiên ngồi ở bên cạnh cô, “Tôi kêu ra ngoài tìm cô, sợ cô lạc đường.”



Tần Lạc chỉ mình, “Làm sao tôi có thể lạc đường, tôi chỉ muốn ngồi ở chỗ này ngắm những vì sao thôi!”



Hoắc Kỷ Thành cũng có chút hơi say, “Hả?”



Nói xong, anh cũng ngửa đầu lên nhìn theo tầm mắt của cô, tối nay bóng đêm quả thật rất đẹp, nếu như Tiểu Tinh cũng ở đây thì tốt



“Tần Lạc, cô thật sự không nhớ rõ chuyện lúc trước sao?”



“Cái gì?”



Ấn thank bài viết cho mèo nhé