Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 82 : Không thể nào hai ngươi đã đến loại trình độ này?

Ngày đăng: 16:02 18/04/20


Buổi tối.



Bùi Tử Ninh tới nhà bạn tốt liền từ trong miệng cô nghe chuyện này, suy

nghĩ hồi lâu cũng không nhớ tới Cố Nam Châu là người ở đâu, không khỏi

nói: “Trong số nam sinh ưu tú trong lớp cũ chúng ta, Cố Nam Châu không

tính là một trong số người đó! Mặc dù cậu ta thích chơi bóng rỗ, nhưng

người được đánh giá là‘Lưu Xuyên Phong’(*) trong lớp chúng ta là Đỗ Tử

Hạo.”



(*)Lưu Xuyên Phong là nhân vật có tên Kaede Rukawa trong bộ truyện Slam Dunk nổi tiếng ở Nhật bản



Tần Lạc vừa dọn dẹp sàn nhà vừa gật đầu, “Cũng là bởi vì loại tương phản

này, cho nên mọi người đều rất chú ý tới lần tụ họp này! Rất nhiều bạn

học nữ đều trong đám người chú ý tới Cố Nam Châu, mình đại khái liếc

nhìn cậu ta một cái, đã thấy bỏ đi thời kỳ non nớt trẻ trung lúc học cấp 3, làm cho người ta có một loại cảm giác nhẹ nhàng lịch sự.”



Bùi Tử Ninh hơi trầm ngâm, chợt nghĩ đến cái gì đó kêu lên: “Lạc Lạc, cậu

còn nhớ vào học kỳ hai lớp 10 chúng ta đã từng tới sân bóng rổ không?

Cậu bị một nam sinh cao gầy đánh bóng đập trúng đầu, người nam sinh đã

đã vội chạy tới xin lỗi không?”



Tần Lạc ngây người hai giây, đấy là chuyện xa xôi rồi, học kỳ hai lớp 10 đã là quá khứ chín năm trước rồi.



”Hình như là có chuyện này.”



”Người nam sinh kia chính là Cố Nam Châu!”



”Là cậu ta sao? Mình cũng không nhớ rõ.”



Tần Lạc suy nghĩ mê man, mỗi ngày đi qua sân bóng rỗ đều có nữ sinh bị bóng đập trúng, người ta cũng không phải là cố ý, cho nên cô không có để vào trong lòng.



Đối với Cố Châu này, cũng không có ấn tượng quá lớn



3 năm trường cấp 3, cô chỉ biết biết đi học, sau đó thi đậu đại học, như

vậy sau này có thể tìm được một công việc tốt để nuôi sống mình, cuối

cùng không cần giữ nhìn sắc mặt người nhà.



Đúng đoạn thời gian đó là lúc cô ở nhà họ Đồng gian nan nhất, gần như mỗi đêm trời tối trở về

đều làm việc nhà, mỗi lần cầm sinh hoạt phí còn bị mẹ kế trách mắng



Suy nghĩ một chút, cũng thấy không muốn nhớ lại



Bùi Tử Ninh lại cực kỳ hưng phấn, “Mặc kệ nói thế nào, chúng ta cũng nhớ

lại đã có chút dính líu với Cố Nam Châu, không phải đến tối ngày mốt trò chuyện có thể lấy ra làm đề tài sao?”



Tần Lạc vội vàng khoát

tay, “Đây đã là truyện cũ từ tám trăm năm trước rồi còn lấy ra nói làm

gì? Buổi tối ngày mốt chúng ta đi gặp bạn học cũ, sau đó ăn bữa miễn phí rồi trở về.”



Bùi Tử Ninh đưa ngón tay chọc chọc đầu bạn tốt, “Mình nói này Lạc Lạc, cậu có chút tham vọng hay không!”



Dừng một chút, gãi tóc nói: “Tại sao cái tên Cố Nam Châu này nghe có chút quen tai nhỉ?”



Tần Lạc liếc cô một cái, “Nói nhảm! Mặc dù mấy năm này cậu ta không hề lộ

diện, nhưng dầu gì cũng là bạn học 3 năm ở trường cấp 3 với chúng ta, dĩ nhiên quen tai rồi.”



Bùi Tử Ninh lắc đầu, “Không phải vậy, mình nói là đã nghe qua ở đâu đó”



Cô còn đang khỗ não suy nghĩ, Tần Lạc cũng đã lấy từ trong túi mua hàng ra đồ ăn vặt và bia mua ở siêu thị.



Bùi Tử Ninh vừa nhìn thấy vậy, cũng biết bạn tốt có lời muốn nói, “Xảy ra chuyện gì lớn?”



Tần Lạc mở nắp lon, “Mình quyết định tìm bạn trai!”



Bùi Tử Ninh vừa uống một hớp bia đều phun toàn bộ ra ngoài, không ngừng kéo khăn giấy ra lau, mà người đối diện hại cô chịu khổ chính là Tần Lạc

đang lườm cô một cái, “Làm gì kích động như thế?”



Bùi Tử Ninh cố

gắng ổn định, “Dĩ nhiên kích động! Cậu và Hoắc Cẩm Dương mới chia tay

bao lâu! Hơn nữa không phỉa cậu và Đại Ma Vương là?”



Cô cũng học Tần Lạc gọi theo.



Nhắc tới Đại Ma Vương Tần Lạc một bụng tức, “Chính là không muốn có bất kỳ

dính lứu với Đại Ma Vương nên mình mới phỉa vội vàng đi tìm bạn trai, Tử Ninh, nếu bên cạnh cậu có ai thích hợp thì giúp mình một chút, lần này

mình quyết tâm làm lại.”



Dừng một chút, “Hơn nữa, là muốn thực sự tìm được một người đàn ông đáng tin kết hôn.”



Bùi Tử Ninh cầm bia lên uống một hớp, “Tìm đàn ông đáng tin, nói tới thì

dễ, tìm được lại quá khó khăn, lúc này không biết đàn ông đáng tin đi

đâu hết.”
Lớp trưởng Tiếu Tiến lớn giọng kêu lên, “Lúc ấy Tần Lạc và Bùi Tử Ninh

trong lớp chúng ta hai chị em như hoaa! Không chỉ có vóc người xinh đẹp, thành tích học tập cũng tốt, nghe nói sau khi tốt nghiệp trung học

thìthi đậu đại học danh tiếng, hiện tại một người theo nghề phiên

dịch, một người là bác sĩ, điển hình như Bạch Phú Mỹ!”



Tần Lạc liếc Tiếu Tiến một cái, “Cậu bớt nói hai câu không ai bảo cậu câm đâu!”



Trong lớp Tiếu Tiến nổi danh phần tử tích cực, với ai cũng hòa đồng, cũng

cười giỡn, cho nên quan hệ mọi người với cậu ta không tệ.



Bị mỹ

nữ nói, Tiếu Tiến chỉ cười “ha ha” hai tiếng, sau đó vui vẻ kéo người

nam người dáng dấp lịch sự đầy ý giới thiệu: “Người tổ chức lền hội tụ

này, Cố Nam Châu, hai vị này theo thứ tự là Tần Lạc và Bùi Tử Ninh.”



Lúc này Tần Lạc mới nhìn kỹ đối phương một cái, so với trong hình trầm ổn

rất nhiều, diện mạo thuộc loại sạch sẽ lịch sự, mang theo chiếc kính gọc bạc, nhưng không che đậy nổi được khí chất của mình.



”Chào cậu.”



”Đã lâu không gặp.”



Hai người gần như đồng thời mở miệng, nhưng lời nói ra lại không giống nhau.



Tần Lạc không có ấn tượng gì lớn với cậu ta, hơn nữa quả thật nhiều năm

không thấy, cho nên lễ phép nói một câu ‘ chào cậu’, trung quy cũng

không nói sai.



Nhưng bốn chữ của Cố Nam Châu lại bao hàm thâm ý “Đã lâu không gặp”.



Dù sao hai người cũng là bạn học trong trường trung học đã lâu, nói”Đã lâu không gặp” cũng không còn ai cảm thấy có cái gì lạ, rất nhanh, mọi

người nọi chuyện cùng nhau.



Cố Nam Châu liếc mắt nhìn Tần Lạc, “Bây giờ cậu làm nghề phiên dịch sao?”



Tần Lạc gật đầu, “Cậu thì sao?”



Giọng nói Cố Nam Châu từ tính nhã nhặn, “Hành nghề luật sư.”



Tần Lạc không khỏi quan sát cậu ta lần nữa, “Oa! Không tệ lắm! Hiện tại luật sư rất nổi tiếng!”



Cố Nam Châu cúi đầu cười yếu ớt, “Cũng được. Vậy về sau tài liệu mình cần phải phiên dịch có thể tìm cậu giúp một tay không?”



Nói xong, lại bổ sung một câu, “Cho thù lao.”



Tần Lạc nhếch miệng cười, “Dĩ nhiên! Chúng ta là bạn học cũ mà! Mình sẽ cho cậu mộtcái giá hữu nghị.”



Đáy mắt Cố Nam Châu lướt qua một chút ý cười, “Tốt!”



Không đợi hai người trò chuyện thêm mấy câu, thì có những cô gái khác tới đây quấn Cố Nam Châu, “Luật sư Cố, về sau mình gặp vẫn đề tranh cãi luật

pháp có thể tìm cậu giúp một tay hay không?”



Cố Nam Châu mỉm cười gật đầu, “Dĩ nhiên.”



”Luật sư Cố, cậu đặc biệt phụ trách một loại án kiện à?”



”Loại án kiền tố tụng quốc tế.”



Đối với câu hỏi của các bạn học, Cố Nam Châu nhất nhất đáp lại, tính tình

dịu dàng, rất nhiều cô gái đối với bộ dạng cậu ta mà nở hoa hồng.



Bùi Tử Ninh lặng lẽ kéo bạn tốt đến một bên, “Lạc Lạc, Cuối cùng mình cũng

nhớ! Còn nhớ tối ngày hôm trước mình đã nói với cậu là cảm thấy đã ngh

qua tên của Cố Nam Châu không? Cậu ta chính là đại luật sư tiếng tăm

lừng lẫy trong giới luật sư, những vụ án qua tay cậu ta chưa từng có

thua! Hơn nữa bây giờ cậu ta và hai người bạn hợp tác mở ra một sở luật

sư, được nhiều Đại Xí Nghiệp tranh nhau xin làm cố vấn!”



Tần Lạc liếc mắt, “Những nội dung này đã truyền ra trong đám bạn học chúng ta, không phải là bí mật gì.”



Bùi Tử Ninh vội la lên: “Là mình đột nhiên nhớ tới, còn nhớ rõ cái người

luật sư trước kia giúp cậu trên tòa án không? Mình chính là đã nghe nói, hơn nữa bệnh viện bọn mình trước đây cũng từng tìm cậu ta, những Tiểu y tá ngày ngày đều đi nghị luận về luật sư Cố, mình cũng vậy không để ý, lúc này mới nhớ tới.”



Tần Lạc bĩu môi, “Vậy thì thế nào? Chẳng lẽ cậu có ý với người ta?”



Con người Bùi Tử Ninh đảo lòng vòng, “Ngược lại mình cảm thấy luật sư Cố có ý với cậu.”



Tần Lạc tức giận mắng bạn tốt, “Cậu nói mò gì đấy? Rõ ràng luật sư Cố đều

luôn dịu dàng vời tất cả bạn nữ, cậu nhìn khóe môi cậu ta đi, lúc nào

cũng hơi nhếch lên.”