Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 88 : Nhớ lại sáu năm trước

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Bùi Tử Ninh nghe thế

không chút nào nguôi giận, nhưng chuyện đã xảy ra, tức giận nữa cũng

không giải quyết được vấn đề, chỉ có thể nói: “Chuyện này tôi nhất định

sẽ theo sát đến cùng, sự an nguy đến bạn tốt của tôi tuyệt đối không thể qua loa!”



”Bùi tiểu thư cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực để tìm cho ra Tần tiểu thư.”



”Cô nói tường tận cho tôi biết nguyên nhân hậu quả chuyện phát sinh.”



”Ừ, lúc ấy tôi với Tần tiểu thư cùng nhau...”



......



Cúp điện thoại xong, trong lòng Bùi Tử Ninh vẫn khó có thể bình tĩnh,

chuyện cô lo lắng nhất đã xảy ra, nếu không tìm thấy Lạc Lạc, cô quả

thực khó có thể tưởng tượng...



Vốn cho rằng du lịch lần này là

miếng bánh từ trên trời rơi xuống, kết quả trước khi về nhà một ngày xảy ra chuyện không may như vậy.



Đêm nay, nhất định không có cách nào ngủ được.



****



Sau khi Hoắc Kỷ Thành ôm Tần Lạc trở về phòng, thì bảo cô đi tắm trước, nhiệt độ trong cơ thể chỉ có dựa vào tắm để giảm bớt...



Tần Lạc đỏ mặt đi vào phòng tắm.



Hoắc Kỷ Thành ngồi ở phòng khách gọi điện thoại cho bạn tốt Ước Hàn, tư vấn cho anh phương pháp giải quyết.



Ước Hàn nghe xong nở nụ cười: “A Thành, chẳng lẽ cậu hồ đồ rồi hả? Cơ hội

tốt đó! Nước chảy thành sông, đây là biện pháp tốt nhất để giải quyết,

có một không hai.”



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày: “Tôi là loại người lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?”



Ước Hàn không đồng ý quan điểm của anh: “Điều này làm sao được coi là lợi

dụng lúc người ta gặp khó khăn? Cũng không phải cậu hạ dược Tần Lạc, hai khái niệm này hoàn toàn không giống nhau.”



Hoắc Kỷ Thành vẫn không thích dùng phương thức này để có được Tần Lạc, “Dong dài! Nhanh nói biện pháp giải quyết.”



Ước Hàn bất đắc dĩ thở dài, tên ngốc này không hiểu phong tình!



”Thành thật mà nói, mặc dù tôi là bác sỹ, nhưng bác sỹ phải căn cứ tình hình

thực tế của người bệnh để phán đoán nên uống thuốc gì, lúc này mình

không nói đến không chạy đến kịp, coi như chạy đến cũng không giải quyết được chuyện gì...”



”Nhặt trọng điểm!”



Hoắc Kỷ Thành không kiên nhẫn cắt ngang lời bạn tốt: “Dong dài quá, làm sao Mary chịu được cậu?”



Ước Hàn có chút bi thương: “Đơn giản mà nói, tôi không biết mức độ nghiêm

trọng Tần Lạc trúng thuốc, cho nên phán quyết không được, ngoài biện

pháp tốt nhất, dĩ nhiên chính là ngâm tắm nước lạnh hoặc là...”



Nói tóm lại, có thể không mua được thuốc giải lúc này, mà cũng không còn kịp.




Trong lúc nguy cấp nhất, Đại Ma Vương xuất hiện cứu mình, sau đó mang mình

trở về phòng khách sạn, còn bảo mình đi ngâm tắm nước lạnh...



Sau đó, anh tiến vào.



Sau nữa thì mình chủ động bò lên...



Ngất! Cảm thấy quá xấu hổ!



Hai gò má cô trong nháy mắt đỏ thành quả táo lớn, cả người cũng hận không

thể tìm một cái lỗ chui vào, không có mặt mũi nhìn người khác rồi.



Hoắc Kỷ Thành nheo mắt nhìn vẻ mặt cô biến đổi, thì biết cô nhất định cái gì cũng nhớ ra, không khỏi chế nhạo nói: “Nhớ đến tối hôm qua mình làm cái gì rồi hả?”



Tần Lạc ngập ngừng nói: “Tôi...”



Hoắc Kỷ Thành không nhanh không chậm bắn ra một câu: “Cô sẽ phải chịu trách nhiệm với tôi.”



Tần Lạc không dám tin nhìn về phía anh: “Cái gì?”



Đuôi mắt Hoắc Kỷ Thành chớp nhẹ: “Tối hôm qua là cô chủ động.”



Mặc dù biết có chuyện như vậy, nhưng Tần Lạc vẫn khó có thể tiếp nhận: “Tôi...”



Hoắc Kỷ Thành không đợi cô nói ra, lại tiếp một câu: “Chẳng lẽ tôi nói không đúng?”



Vẻ mặt Tần Lạc 囧囧: “Cảm ơn anh đã cứu tôi, tối hôm qua tôi vào nhầm phòng rồi...”



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày: “Cô vốn không phải ở khách sạn này, làm sao có thể vào nhầm phòng?”



Tần Lạc đành phải giải thích chuyện tối ngày hôm qua một lần.



Hoắc Kỷ Thành nhìn cô: “Ngược lại cô giúp người làm niềm vui!”



Tần Lạc nghe raý trào phúng trong lời nói của anh: “Tôi... Cũng không ngờ sẽ xuất hiện loại chuyện này.”



Hoắc Kỷ Thành hừ lạnh: “Thật không ngờ? Cô biết mình thân ở nước ngoài cần

phải có mười phần tính cảnh giác! Nếu tối hôm qua không có tôi đúng lúc

xuất hiện, cô chuẩn bị làm sao bây giờ?”



Tần Lạc bị anh dạy bảo

một câu cũng không nói nên lời, Đại Ma Vương nói có lý, nếu anh không có xuất hiện, mình... thật sự không dám tưởng tượng.



”Sao anh lại ở chỗ này?”



Cô bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này, không khỏi mở miệng hỏi.



Hoắc Kỷ Thành xốc chăn lên đứng dậy: “Công việc, đúng lúc ở khách sạn này.”



Trong lòng Tần Lạc dâng lên một cảm xúc nói không rõ: “Ách”



Nếu như tối hôm qua mình thật sự bị gã đàn ông người Pháp kia làm... Vậy cuộc sống sau này của cô sẽ che phủ một tầng bóng ma.



Nhưng tại sao là người đàn ông này, thì mình không có cảm giác bị làm bẩn?