Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 91 : Chăm sóc cô một đêm

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Nghe được cha nói xong, Hoắc Gia Tinh vui mừng không ngớt, “Cha, chị gái sẽ giao cho cha đó! Nhất định cha phải đưa chị gái về nhà an toàn!”



Hoắc Kỷ Thành xoa đầu con trai, “Ừ, sau khi cha trở lại muốn nhìn thấy cô đã ngủ.”



Đôi mắt Hoắc Gia Tinh cong lên cười híp mắt, “Vâng”



Tần Lạc nhìn hai cha con bọn họ hỗ trợ nhau, trong lòng không nói ra là cái gì cảm giác......



Trên đường trở về, Tần Lạc không nhịn được nói: “Thật ra thì anh có thể không cần đưa tôi về”



Giọng Hoắc Kỷ Thành thản nhiên, “Đây là ý nguyện của con trai tôi.”



Tần Lạc: “......”



Hoá ra là như vậy, nếu không chắc chắn anh sẽ không đưa mình đi!



Nghĩ tới đây, cô không hề nhiều lời nữa, quay đầu nhìn về phía cảnh đêm xa hoa ngoài cửa sổ......



Một đường không nói.



Hoắc Kỷ Thành còn đang suy tư tới câu nói kia của Tần Lạc -- tôi muốn chính là một phần tình yêu chân thành lâu dài, những thứ này Hoắc tổng không cho tôi được.



Tình yêu?



Rốt cuộc cái gì mới là tình yêu chân thành lâu dài?



Cứ như vậy làm người phụ nữ của anh không được sao?



......



******



Ngày cứ lặng yên không tiếng động trôi hơn hơn một tuần lễ, cuộc sống Tần Lạc đã khôi phục yên tĩnh, mặc dù ở công ty, cũng không có gặp lại Hoắc Kỷ Thành.



Từ lúc đầu mất mác cũng chầm chậm điều chỉnh thành tâm trạng bình tĩnh......



Buổi tối ngày nào đó, đàn anh tổ ba Chu Thần sinh nhật mời mọi người ăn cơm, trong bữa tiệc cô cũng uống nhiều hai ly rượu, bởi vì cảm thấy thân thể không thoải mái liền nói rút lui trước.



Vừa đi tới ngưỡng cửa liền nhìn thấy một chiếc Spyker màu đen quen thuộc, cô nhận ra được chiếc xe này, là xe của Đại Ma Vương.



Nghĩ tới không nên có bất kỳ dính líu gì với anh, liền chuẩn bị đi đường vòng......



Kết quả, đi chưa được mấy bước đã bị người kéo lại......



”Cô uống rượu?”



Ấn đường Hoắc Kỷ Thành nhíu chặt, người phụ nữ đáng chết! Lúc này mới mấy ngày không gặp, lại ra ngoài uống rượu!



Tần Lạc bĩu môi, “Đàn anh Chu sinh nhật, uống hai chén mà thôi.”



Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nhếch môi, “Mà thôi? Xem ra tửu lượng của cô cũng không tệ lắm.”



Tần Lạc xoay mặt không để ý tới anh, nghĩ lại, cảm thấy bụng có chút không thoải mái, cô cho là mới vừa rồi uống rượu a nên dạ dày lạnh, liền không để ý, nhớ khi trở về uống chút nước nóng là được.




Hoắc Kỷ Thành nghe được khóe môi giật giật, xách theo túi bước ra ngoài.



Khi thấy hai cái túi lớn khoa trương như thế thì Tần Lạc kinh ngạc kêu một tiếng, “Anh mua nhiều như vậy làm gì? Mua một bọc là được.”



Hoắc Kỷ Thành lập tức khó chịu, “Không cần thì ném.”



(⊙o⊙)...



Tần Lạc mới vừa dâng lên cảm giác tốt với anh thì trong nháy mắt tiêu tán không còn bóng dáng, thật là Đại Ma Vương cuồng vọng tự đại!



......



Hoắc Kỷ Thành cũng không có lập tức rời đi, mà ôm cô lên lầu, còn là ôm công chúa!



Điều này làm cho Tần Lạc được sủng mà kinh, có loại...... cảm giác che chở......



Chuyện thứ nhất về nhà chính là đi vào phòng vệ sinh thay băng, sau đó, ra ngoài thì phát hiện trên bàn để một ly nước nóng, bưng lên vừa uống một hớp đã cảm thấy có chút buồn nôn, cô vội vã để xuống, mồ hôi lạnh trên trán cũng nhỏ xuống, cô không kiềm chế được cuộn tròn trên đất



Hoắc Kỷ Thành cau mày hỏi “Uống chút nước không thoải mái một chút sao?”



Tần Lạc yếu đuối lắc đầu, “Đúng! Nhưng thấy hiệu quả không có nhanh như vậy......”



”Còn khó chịu hơn?”



”Ừ.”



”Đưa cô đi bệnh viện nhé?”



”Không cần, lần nào cũng vậy, đi cũng không tác dụng.”



......



Trong lúc, Tần Lạc còn chạy vào toilet nôn mấy lần, vừa lúc nôn ra toàn bộ bữa ăn tối nay, súc miệng xong ra ngoài, cô thoi thóp xụi lơ ở trên giường.



Hoắc Kỷ Thành nhìn bộ dáng của cô thật đáng thương, liền muốn ngày mai tìm thời gian hỏi Ước Hàn một chút mới được......



Bởi vì thật sự không yên lòng về Tần Lạc, Hoắc Kỷ Thành cũng chưa có trở về, mà canh giữ ở bên người cô, thấy cô đau đến bộ dạng đáng thương trong lòng cũng đau thành một đoàn, dứt khoát ôm cô vào lòng, bàn tay cách quần áo cô giúp cô xoa dịu......



Lúc này Tần Lạc đã không để ý tới ngượng rồi, toàn thân cô nhức mỏi dựa vào trong ngực Hoắc Kỷ Thành, bàn tay đến anh đều ấm áp, hình như có thể giảm bớt đau đớn của mình.



Đều nói con gái là nước, con trai là lửa, điểm này thật là không giả!



Tần Lạc cảm thấy ngực của anh giống như một lò lửa ấm áp, để cho thân thể lạnh như băng của cô dần dần ấm áp lên, còn có bàn tay to của anh, thật sự rất nóng......



Đau càng về sau, cô liền ngủ thiếp đi ở trong ngực anh.



Hoắc Kỷ Thành cúi đầu nhìn qua cô gái nhỏ đã ngủ trong ngực, khẽ vẩy cánh tay phải tê liệt, vẻ mặt rất phức tạp.



Tần Lạc rốt cuộc bị sao thế? Làm sao lại đau thành như vậy? Trước kia cô cũng bị đau vậy sao?



Hay hoặc là nói, mỗi lần đều là Hoắc Cẩm Dương xoa bụng giúp cô?