Trời Sinh Một Đôi

Chương 315 : Biệt thoại (nói lời từ biệt)

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Edit: Huệ Mẫn

Beta: Sakura



Quận chúa Sơ Hà cắn môi, giọng nghẹn ngào: “Biểu tỷ, Chân Tứ, trong lòng ta thật khó chịu!”



Chân Diệu và Huyện chủ Trọng Hỷ nhìn nhau một cái, hốc mắt cũng ướt.



Liền nghe Quận chúa Sơ Hà thở dài một tiếng: “Sau này cũng không được nếm điểm tâm của tiệm Ngũ Vị Trai── ”



Huyện chủ Trọng Hỷ nhàn nhạt nói: “Yên tâm, trong đội ngũ bồi gả đi theo, có một sư phó phụ trách điểm tâm, chính là đầu bếp của tiệm Ngũ Vị Trai.”



Ông chủ đứng sau tiệm Ngũ Vị Trai là Trưởng Công chúa Chiêu Vân, tặng cho Quận chúa Sơ Hà một đầu bếp điểm tâm, thật không dễ dàng rồi.



“Móng heo kho của Trương thị cũng không được ăn.”



“Ta tặng muội trong hành trang, có một tờ giấy ghi phương thức làm móng heo kho, là ta sau khi ăn vài lần móng heo kho của Trương thị, mà tự nghĩ ra được cách làm, tuy mùi vị không phải hoàn toàn giống nhau, nhưng cũng không tệ, muội hãy dùng tạm đi.” Chân Diệu nói.



“Còn có bánh bao canh của Trần đại tẩu …”



Chân Diệu và Huyện chủ Trọng Hỷ cũng không nhịn được nữa, đồng loạt liếc mắt.



Thật là đủ rồi, còn muốn để người khác thương cảm hay không!



Ba người nói lời từ biệt, tuy rằng những người khác đã cố ý cách xa một khoảng cách, nhưng hôm nay Quận chúa Sơ Hà là tiêu điểm chú ý tuyệt đối nên lúc nào cũng có người để ý.



Đoạn đối thoại này lọt vào tai vài vị hoàng tử công chúa ở gần đó, trên mặt tràn đầy hắc tuyến.



Nhị công chúa rất lo lắng nói: “Sơ Hà như vậy gả đến Man Vĩ, thì người tộc Man Vĩ sẽ cho là Công chúa Đại Chu đều như vậy?”



Tứ công chúa mắt ngậm lệ nóng: “Nếu ta sinh trễ mấy năm, nghe những lời này của nàng cũng muốn thay nàng gả đi ah!”



Hai vị công chúa thâm tình đối mặt nhau, không hẹn mà cùng đang suy nghĩ, Sơ Hà cái sở thích ăn hàng này, làm mất hết danh tiếng của Công chúa Đại Chu đây!



Quận chúa Sơ Hà mới không có thời gian để ý đến những oán niệm của công chúa khác, nàng trước kéo Huyện chủ Trọng Hỷ đi xa chút, không biết thì thầm nói to nhỏ gì, sau đó vẫy tay về phía Chân Diệu: “Chân Tứ. Mau đến đây.”



Chân Diệu đi tới, Quận chúa Sơ Hà không nói gì, ngược lại đi về phía bờ hồ.



Tam hoàng tử thấy vậy đi qua ngăn cản: “Sơ Hà, bên bờ hồ trơn trợt, không nên đi.”


Lần đầu, Điền thị mơ hồ có chút hối hận, bà chống đỡ thấy thân thể lảo đảo muốn ngã đi lên xe ngựa.



Bà không thể ngã xuống, vô luận Nhị Lang, Tam Lang, hay là nhà mẹ đẻ, đều đang cần bà.



Chân Diệu đi cùng vợ chồng Vĩnh Vương nói lời từ biệt: “Phụ vương, mẫu phi, đầu tháng ba con hái hoa đào chưng cất rượu hoa đào, hiện tại đã có thể uống, ngày mai con mang theo mấy vò đi Vương phủ thăm sức khỏe các ngài?”



Trừ bỏ tâm tư thầm mến đã chết non kia, Quận chúa Sơ Hà không bỏ được nhất chính là song thân, nàng và Sơ Hà là bạn thân, lại nhận làm người thân, thay nàng làm tận trách nhiệm hiếu đạo là phải.



Vĩnh Vương nức nở khóc một tiếng, vừa khóc một bên cầm ống tay áo Vĩnh Vương phi gạt lệ: “Sơ Hà cũng thích nhất dùng rượu trái cây, các loại hoa chưng cất rượu, mặc dù có mùi vị tương đối kỳ quái, nhưng ta lần nào cũng uống hết. Giai Minh, con cất rượu chắc ngon hơn Sơ Hà?”



Vĩnh Vương phi âm thầm ngắt ông một cái, đối với Chân Diệu lộ ra một nụ cười miễn cưỡng: “Ngày mai con đến sớm một chút.”



Vốn là nhận nghĩa nữ này, là ý tứ của vị kia trong cung, Vĩnh Vương phi chỉ là tình cảm trên mặt, bây giờ nàng nhưng thật sinh ra mấy phần yêu thích Chân Diệu.



Chân Diệu biết, đối với vợ chồng Vĩnh Vương mà nói, hôm nay là thuộc về Sơ Hà gả xa, vẫn nên để cho bọn họ an tĩnh một ngày lắng đọng tâm tình mới phải, nói vài câu liền tách ra.



“Chân Diệu, ngươi lên xe ngựa của ta đi.” Huyện chủ Trọng Hỷ đi tới nói.



Chân Diệu nhớ tới lời dặn dò của La Thiên Trình, lắc đầu một cái: “Không được, ta phải đi về trước.”



Trước khi ra cửa, La Thiên Trình nói với nàng, đưa tiễn Quận chúa Sơ Hà liền lập tức trở về phủ, vô luận có chuyện gì cũng không được lưu lại. Nàng đáp ứng, cần giữ lời.



Thấy sắc mặt Huyện chủ Trọng Hỷ tuy bình thản nhưng đáy mắt có chút thất vọng, Chân Diệu hiểu tâm tình nàng.



Sơ Hà đi càng lúc càng xa, nàng thật ra thì cũng có nhiều chuyện muốn nói cùng Huyện chủ Trọng Hỷ.



Nàng động tâm một cái, mời: “Trọng Hỷ, không bằng ngươi và ta cùng nhau trở về phủ Quốc Công đi.”



Huyện chủ Trọng Hỷ do dự một chút.



Thật ra thì, trước khi ra cửa mậu thân nói muốn gặp Chân Diệu.



“Ta làm bánh bao canh dưa leo cho ngươi ăn.”



Huyện chủ Trọng Hỷ quả quyết gật đầu: ” Được.”