Trời Sinh Một Đôi

Chương 323 : Sơn trà

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Edit: Tran Phuong

Beta: Sakura



Thái tử phi chậm rãi ngồi xuống đất, run rẩy không ngừng, trước sự ép hỏi của Thái hậu, nửa chữ cũng không thốt ra được.



“Mẫu phi……” Thái tôn buông tay nội thị ra, chạy về phía Thái tử phi.



Một thân thể vừa mềm vừa ấm nhào vào lòng, Thái tử phi ôm chặt Thái tôn, đột nhiên khóc thành tiếng.



Thái tôn bị dọa đến bối rối, đưa tay sờ mặt Thái tử phi: “Mẫu phi, sao mẫu phi lại khóc?”



Cậu tò mò nhìn xung quanh, thấy đứa bé trên giường, nhất thời ngẩn ra hỏi: “Mẫu phi, nó là ai, sao lại giống con vậy?”



Thái tử phi không nói lên lời, chỉ ôm Thái tôn không tiếng động rơi lệ.



Thái hậu mơ hồ hiểu được, sắc mặt tái xanh, nói từng chữ một: “Đúng vậy, Thái tử phi, cháu có thể nói cho ai gia biết người cháu ôm trong lòng là Thái tôn, vậy trên giường là ai?”



Thái tôn ôm cổ Thái tử phi, cắn môi hỏi: “Mẫu phi, rốt cuộc làm sao vậy?”



Thái tôn đã coi như đứa bé đang lớn, lớn lên trong hoàng cung, tâm tư tất nhiên hơn những đứa trẻ cùng lứa, cậu kéo tay Thái tử phi, sau đó dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Thái hậu.



Thái hậu bị nhìn có chút mềm lòng, lại không biết vấn đề lớn trong chuyện này, mạnh mẽ chuyển ánh mắt, nói với Chiêu Phong đế: “Trước hết để Thái tôn xuống dưới đi.”



Thái tử phi ôm chặt Thái tôn không buông.



Thái hậu lạnh lùng nói: “Chẳng lẽ cháu muốn giải thích trước mặt Thái tôn?”



Thái tử phi thoáng cái chán nản, chậm rãi buông lỏng tay.



“Mẫu phi, mẫu phi……” Thái tôn chẳng biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong lòng sợ hãi.



Chờ sau khi Thái tôn bị đưa đi, Thái hậu chậm rãi ngòi xuống. Nhìn lướt qua “Thái tôn” vẫn đang mê man, hỏi Thái tử phi: “Nói đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”



Thái tử phi không nói ra lời, móng tay dài đâm vào lòng bàn tay bị gãy, in thành vệt trăng non hồng hồng.



Vẫn là Chiêu Phong đế mở miệng trước: “Mẫu hậu, là nhi tử chưa nói với ngài, ngày Sơ Hà xuất phát, Thái tử có ý đồ bức vua thoái vị. Bây giờ đã bị nhi tử giam lỏng.”



“Cái gì!” Thái hậu dựng lên, nhìn chằm chằm Chiêu Phong đế, một lúc lâu. Sắc mặt mới khôi phục lại bình tĩnh, giọng nói còn run run: “Hoàng thượng, chuyện lớn như vậy ngài vẫn gạt ai gia, xem ra ai gia già thật rồi.”


Lão phu nhân và Kiều thị liếc mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu.



Nếu là ý tứ của cả Thái hậu và Thái tử phi, Trương thị không nói có công, ít nhất không sao rồi.



Như vậy là giỏi!



“Trương thị, hôm nay con tiến cung cũng mệt rồi, đi xuống nghỉ ngơi đi, dù nói thế nào việc này sau này vẫn ít nhắc tới.”



“Cháu biết.” Trương Triêu Hoa giòn giã đáp, cười đến mặt mày cong cong.



Người đến tuổi này đều thích nhìn gương mặt tươi cười, lão phu nhân thấy lòng thoải mái, thần sắc liền hòa hoãn mấy phần.



Đúng lúc này một nha hoàn vội vã tiến vào bẩm báo: “Lão phu nhân, trong cung có người đến!”



“Mau mời vào!” Lão phu nhân cả kinh, đứng lên tự mình đi nghênh.



Nội thị tiến vào nói: “Chúng ta đến là truyền khẩu dụ Thái hậu, chuyện Thái tôn rơi xuống nước đã điều tra rõ, không liên quan đến huyện chủ Giai Minh!”



Sắc mặt lão phu nhân khẽ biến, nhìn về phía Trương Triêu Hoa.



Vẻ mặt Trương Triêu Hoa không thể tin.



Nội thị nhìn qua, giọng nói lanh lảnh: “Vị này là Thiếu nãi nãi sao, Thái hậu còn nói, sau này Thiếu nãi nãi gặp chuyện phải nhìn rõ hơn, ngàn vạn lần không nên bảo sao biết vậy!”



Hắn nói xong chắp tay: “Chúng ta phải hồi cung phục mệnh.”



Lão phu nhân cố nén khó chịu, ý bảo nha hoàn đưa hà bao chứa kim quả tử qua.



Nội thị không từ chối, cất vào ống tay áo nghênh ngang đi.



Lão phu nhân quay đầu nhìn Trương Triêu Hoa, thản nhiên nói với Kiều thị: “Con là mẹ chồng Trương thị, con bé còn trẻ, có lúc khó tránh khỏi xúc động, con phải quản nhiều một chút, đều là người phủ Vĩnh Gia hầu!”



Kiều thị nhẫn nhịn nói vâng một tiếng, mang theo Trương Triêu Hoa rời đi, chờ về chính viện, thực sự giận dữ, khiển trách Trương Triêu Hoa một trận, phạt nàng ta cấm túc một tháng.



Trương Triêu Hoa còn non nớt, vì vậy mà cãi vã một trận với phu quân, vợ chồng nhỏ chiến tranh lạnh một trận, đây cũng là nói sau không đề cập nữa.