Trời Sinh Một Đôi

Chương 332 : Quả Hạch đào chiên giòn

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Chân Diệu sững sờ rồi sửng sốt, cuối cùng mới hiểu ý tứ của lão phu nhân, nàng lập tức cà lăm nói “Tổ … tổ mẫu, thân thể Thế tử không có vấn đề …”



Lão phu nhân lau nước mắt “Lúc nào rồi mà cháu còn giúp nó gạt ta?”



“Tổ mẫu, cái này cháu thật không có giấu diếm ….”mặt Chân Diệu  đỏ như tôm luộc, thầm nghĩ sao lão phu nhân lại chuyển hướng nghĩ Thế tử không được, ban đầu, không phải khen Phỉ Thúy lạnh nàng làm ăn ngon sao?



“Vợ Đại lang, cháu nói thật cho tổ mẫu, tình trạng của Đại lang hiện tại rốt cuộc như thế nào?”



Chân Diệu dở khóc dở cười “Tổ mẫu, cháu dâu là nói thật, Đại lang rất tốt …”



Cùng lão phu nhân thảo luận nam nhân của mình có được hay không, nàng nghĩ tiết tháo của mình cũng lung lay sắp đổ rồi.



Lão phu nhân thấy vẻ mặt Chân Diệu lúng túng, thầm nghĩ thôi, cháu dâu còn nhỏ, rốt cuộc da mặt mỏng, lại không biết tầm quan trọng của con nối dòng, Đại lang nơi đó bà đành phải quan tâm nhiều hơn.



Lão phu nhân đã có chủ ý, liền để Chân Diệu rời đi, và chỉ Phỉ Thúy lạnh trên bàn cười nói “Nhìn điểm tâm này thôi đã khiến  người ta thoải mái, vị lại càng ngon, Tứ thẩm con dạo này hay nôn nghén, cháu đem cái này qua cho nàng”



Chân Diệu âm thầm thả lỏng, cười nhẹ nói “Tổ mẫu, đây là cháu dâu hiếu kính ngài, ngài giữ lại dùng đi. Chỗ cháu vẫn còn nhiều, đợi chút nữa lại mang qua cho Tứ thẩm”



Nói xong, sợ lão phu nhân lại nói ra cái gì kinh người nữa, vội vàng cáo từ.



Đoạn đường này đi cũng toát mồ hôi, trở về Thanh Phong Đường, A Loan vội cầm khăn cho nàng lau mồ hôi, góc tường có đặt băng tản ra khí lạnh, Chân Diệu hít sâu một hơi, cả người thoải mái không ít.



Nàng phân phó Thanh Cáp “Đem một đĩa Phỉ Thúy lạnh làm lúc sáng đưa qua Ngọc Viên đi”



Suy nghĩ một chút đứng lên nói “Thôi. Ta tự mình đi một chuyến”



Vì La tứ thúc là do vợ chồng họ tìm về, Thích thị đối với nàng coi như không tệ



Chân Diệu xưa nay là người “người kính ta một thước, ta kính người một trượng”, nghĩ tới Thích thị có thai, La tứ thúc lại ở doanh trại, tâm tình chắc không tốt, thăm hỏi một chút là chuyện nên  làm.



Hoàn hảo bây giờ còn sớm. Mặt trời chưa lên cao. Chân Diệu cước bộ chậm lại từ từ đi tới Ngọc Viên, so với đoạn đường từ chỗ lão phu nhân về Thanh Phong Đường thì khá hơn.




Lão phu nhân trước mặt mọi người giấu đi tâm tư nghi vấn của mình, đối với thái y nói “Quý phủ lâu rồi không có thai phụ, phòng bếp bên kia nhất thời sơ sót, có lẽ đưa tới một ít đồ phụ nữ có thai không nên dùng. Làm phiền thái y viết một danh sách các đồ kiêng kỵ với thai phụ để đưa cho phòng bếp”



Điền thị  nghe xong không yên, hiện nay là bà quản gia, phòng bếp là nơi trọng yếu quản lý, lão phu nhân nói vậy chẳng phải nói bà quản lý không tốt?



Trong khi chờ thái y kê đơn tại phòng kế bên, Điền thị nói “Lão phu nhân, con dâu đã sớm thông báo cho phòng bếp, nhất định phải cẩn thận với đồ ăn đưa tới Ngọc Viên”



Bà sớm liếc thấy Phỉ Thúy lạnh trên mặt đất, biết đây là điểm tâm độc môn của Chân Diệu, trong lòng cười lạnh, trên mặt bất động thanh sắc nói “Lão phu nhân, con thấy phải tra xét rõ ràng, vạn nhất có người không biết sợ là gì lại mang tới những thứ không nên mang cho Tứ đệ muội, cho dù phòng bếp đã được dặn dò kĩ lưỡng thì cũng không phòng bị được a”



Thấy lão phu nhân còn chần chờ, Điền thị trực tiếp trợn mắt với một nha hoàn trong phòng lạnh lùng nói “Hôm nay Tứ phu nhân đã dùng qua những đồ gì, các ngươi nhất nhất nói rõ ràng, nếu có giấu giếm, nhất loạt mang bán ra ngoài”



Trong lòng bà có chút nuối tiếc.



Hôm nay chính là ngày mình đối phó với cái đồ họa thủy kia, đúng lúc Thích thị lại xảy ra chuyện, nếu Thích thị xảy thai, chuyện của tiện nhân kia ai còn lo lắng tới chứ.



Mấy nha hoàn bị dọa sợ, nhất loạt quỳ xuống liên tục cầu xin.



Chân Diệu mắt lạnh nhìn lại, nhàn nhạt cười “Nhị thẩm nói rất đúng, Tứ thẩm mang thai, nếu như do đồ ăn gây nên, vậy phải điều tra rõ ràng”



Nàng hiểu lòng lão phu nhân, nhưng chuyện hôm nay nếu không tra xét rõ ràng, cho dù người bên ngoài không biết, nàng cũng phải  mang đại oan này.



Không tra cũng thế mà tra cũng thế, vậy còn không bằng tra xét, có lẽ có thể điều tra ra cái gì đó.



Muốn ở trên đầu nàng thải ra, cũng phải nhìn xem có đủ cao hay không.



Lão phu nhân thấy vậy thầm than một tiếng nói “Nhị phu nhân hỏi các ngươi, các ngươi hãy nói ra, ta biết các ngươi tận tâm hầu hạ Tứ phu  nhân, chỉ cần nói đúng sự thật, ta nhất định không giận chó đánh mèo”



Cho nên một nha hoàn nơm nớp lo sợ nói “Tứ phu nhân từ sáng sớm chưa dùng qua thứ gì, chỉ uống một chút nước, sau đó……, sau đó…..”



Nàng liếc Chân Diệu một cái, bất chấp nói “Sau đó ăn một miếng Phỉ Thúy lạnh do Đại nãi nãi mang tới, mới kịp ăn một miếng, bụng liền đau”