Trời Sinh Một Đôi

Chương 344 : Dẫn dụ

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


“Là..... là người này cho bần đạo năm trăm lượng bạc, bảo bần đạo nói như vậy......”



Đáy mắt La Tứ thúc ẩn hiện sát cơ, sờ cây đao bên hông, La Nhị lão gia thì mắng ra tiếng: “Đạo tặc vô sỉ, vì mấy trăm lượng bạc mà nói ra lời táng tận lương tâm kia. Đại lang, cháu cũng đừng dễ dàng tha cho tên đạo tặc này!”



La Thiên Trình phất phất tay, hai người giải tên đạo sĩ kia ra ngoài, chỉ để lại chủ tử bốn phòng.



“Ba vị thúc thúc, trước không vội, cũng phải thẩm vấn xong rồi nói.”Hắn đá đá gã sai vặt bị đánh đến gần chết dưới đất, “Bây giờ nói sẽ giữ lại mạng cho ngươi. Bản Thế tử nói lời giữ lời.”



Gã sai vặt kia hơi ngước đầu, bộ dáng vô cùng thê thảm.



“Không nói à?Không sao, hỏi người khác là được, thêm một người không nhiều, thiếu một người cũng không ít.” Giọng điệu La Thiên Trình nhàn nhạt, dường như dưới đất không phải người, mà là con sâu con kiến mà thôi.



“Là..... Là Hồ di nương!”



“Ngươi lặp lại lần nữa!” La Tứ thúc đột nhiên tiến lên, nắm lấy cổ áo gã sai vặt.



Gã sai vặt bị túm đến nỗi không thở nổi, liều mạng giãy dụa.



“Tứ đệ, đệ sắp túm chết người rồi, còn nói thế nào được?” La Nhị lão gia nhìn có chút hả hê mà nói.



“Là Hồ di nương cho tiểu nhân bạc, để tiểu nhân nói như vậy.” Thừa dịp La Tứ thúc ngẩn người buông tay, gã sai vặt nói.



“Nếu đây là chuyện trong phòng Tứ đệ, thì xử trí thế nào, Tứ đệ đưa ra biện pháp đi.” Điền thị có lòng tốt nói.



La Nhị lão gia cười lạnh: “Tứ đệ, không phải Nhị ca nói đệ, tâm di nương kia của đệ không khỏi quá lớn, bàn tay quá dài một chút rồi. Hiện tại nàng dám mượn bệnh tình của Lão phu nhân tính toán đệ muội, sau này còn không biết xảy ra chuyện gì nữa. Theo ta thấy, vẫn nên sớm đuổi nàng đi đi!”



Hồ di nương kia, tư sắc chỉ bình thường, lại có thể lung lạc tâm tư Tứ đệ. Thật là lạ mà.



Nào như Yên Nương của lão, dung mạo chim sa cá lặn, còn nhu thuận an phận.



La Tứ thúc nhắm mắt, lại mở ra: “Nhị ca yên tâm, nếu thật sự Hồ thị phạm lỗi. Tiểu đệ nhất định không tha thứ dễ dàng!”



Mặt hắn trầm như nước nhìn về phía La Thiên Trình: “Đại lang. Ta sẽ đưa Hồ thị đến, đối chất rõ ràng với gã sai vặt này.”



“Tứ đệ, đã thế rồi còn đối chất cái gì? Đó là thiếp của đệ, đến đối chất với một gã sai vặt, người mất mặt cũng là đệ thôi.”




Nhị Lang xưa nay thận trọng, nếu quả thật là hắn dựa vào danh nghĩa mình lĩnh thêm một gốc sâm già, vậy thời gian phái người đi lĩnh có lẽ giống thời gian bình thường mình phái người đi lĩnh sâm.



Bà quyết định chắc chắn, nói: “Việc lĩnh đồ này đều có quy củ, đương nhiên chính là thời gian lĩnh đồ mỗi ngày rồi.”



La Thiên Trình lật lật sổ sách dược trướng mà phòng thu chi để lại: “Phía trên này cũng ghi rõ, mỗi lần đều lĩnh vào giờ Tỵ, lần gần nhất cũng không ngoại lệ.”



Điền thị nhẹ nhõm thở hắt ra.



Lại nghe La Thiên Trình chuyển giọng nói: “Nhưng mà canh giờ này, Hồng Đậu cô nương hẳn là đang tiếp khách a?”



Hắn phất tay một cái, thị vệ lấy khăn tay nhét trong miệng Hồng Đậu ra, Hồng Đậu quỳ phịch xuống, khóc rống nói: “Phu nhân, sáng hôm đó tỷ tỷ nô tỳ đến, nói chuyện với nô tỳ hơn nửa ngày, nô tỳ giữ tỷ ấy lại dùng cơm, lúc ấy thủ vệ bà tử, còn cả phòng bếp đều biết. Là nô tỳ có lỗi với ngài, ngài tha cho nô tỳ đi.”



Hạ nhân Phủ Quốc Công đông đảo, luôn có vài người có người nhà thân thích không ở trong phủ, thỉnh thoảng có việc tìm đến. Nha hoàn nhị đẳng trong viện phu nhân như Hồng Đậu, nào có ai không cho thể diện, huống chi Chu Nhan vốn là đại nha hoàn được thả ra.



Huyết sắc trên mặt Điền thị rút sạch, giọng căm hận nói: “Tiện tỳ!”



Hồng Đậu run rẩy nằm dưới đất, không ngừng nức nở.



La Thiên Trình vểnh khóe miệng, không có Hồng Đậu, còn có Hoàng Đậu, Lục Đậu, Hắc Đậu. Hinh Viên nhiều hạ nhân như vậy, luôn sẽ có một người hôm đó có việc không thể đến dược phòng, hắn chỉ muốn chính miệng Điền thị nói người này ra, khiến lời nói dối không chịu nổi một kích mà thôi.



“Đi mời Nhị công tử, Tam công tử tới đây.”



Chân Diệu nhìn La Thiên Trình một cái thật sâu, sau đó cúi đầu xoa xoa góc áo, trong lòng nặng xuống.



Thế tử muốn Tam lang tới đây làm gì?



Nghĩ đến phẩm hạnh của Nhị Lang mặt không đổi sắc dội nước bẩn lên người thân, nàng mơ hồ có phần hiểu ra.



Chỉ sợ Thế tử muốn cho Tam lang càng thấy rõ thêm bộ mặt thật của Nhị Lang, sau đó huynh đệ hoàn toàn bất hòa đi?



Biết rõ La Thiên Trình làm như vậy cũng không tính là sai, nhưng trong lòng Chân Diệu vẫn có chút phiền muộn nói không nên lời, giống như lời nói kia lúc hắn trả lời Nhị thúc.



Không lâu sau, Nhị Lang và Tam lang trước sau đi vào.