Trời Sinh Một Đôi

Chương 354 : Đứa nhỏ giống ai

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Ngày đó trời cao mây  thưa, trời trong như được gột rửa, trên đường trồng rất nhiều dải cúc, bầu không khí tràn đầy hương cúc.



La Thiên Trình tiến vào xe ngựa, cười nói: “Đến lúc ăn cua rồi, năm ngoái qua thu thì xảy ra chuyện, rối loạn nên không để ý, năm nay không thể bỏ qua. Kiểu Kiểu, trù nghệ của nàng tốt, nên làm món cua gì?”



Chân Diệu lắc đầu: “Ta không biết làm cua đâu.”



Nàng ăn cua thì dạ dày khó chịu, cho nên chưa từng dùng cua làm thức ăn.



La Thiên Trình ngạc nhiên nhướn nhướn mi: “Ta còn tưởng không gì nàng không biết làm đây.”



Hai người nói chuyện phiếm dọc đường, xe ngựa không lâu sau thì dừng trước phủ Thần Vương.



La Thiên Trình đi xuống trước, xoay người đỡ Chân Diệu.



Chân Diệu xuống xe, ngẩng đầu nhìn khí khái phủ đệ, cười nói: “Từ lúc Lục hoàng tử được phong Thần vương, đây vẫn là lần đầu tiên đến phủ ngài ấy.”



“Đi thôi, đừng cười đến ngọt ngào như vậy, mọi người sẽ truyền ta và Thần vương không hợp đó.” La Thiên Trình thấp giọng nhắc.



Chân Diệu giận liếc hắn một cái, hai người được hạ nhân dẫn vào.



Lục hoàng tử đón: “Ta còn sợ hai người không đến đây.”



“Vương gia mừng thiên kim, sao thần lại không đến chúc.” La Thiên Trình vẫn duy trì cự ly thỏa đáng, không thất lễ lại khiến người khác nghĩ hai người không thân cận lắm.



Hắn chào hỏi người đến sớm.



Sau đó không lâu Tam hoàng tử được phong Yến vương đến, theo hắn là tiểu hoàng tôn, thấy Chân Diệu thì hai mắt sáng ngời, tránh khỏi tay thị nữ đang nắm, chạy đến chỗ Chân Diệu.



“Cô cô…….”



Nhìn đứa bé từ xa xông tới ôm chân, thân thể Chân Diệu cứng đờ.



Ôn Nhã Kỳ chết có liên quan đến Tam hoàng tử. Thế tử đã từng một năm một mười nói với nàng, ngăn cách bởi một mạng người nàng thực sự không thể qua lại bình thường với Cảnh ca nhi được.



Không từ mà biệt, Cảnh ca nhi vô cùng không muốn rời xa nàng, nếu tiếp tục phát triển, tương lai đứng ở lập trường đối lập với Tam hoàng tử, đó chẳng phải là càng khó xử sao.
Nếu là con trai còn không biết vương gia cao hứng đến mức nào nữa.



Nàng nghĩ vậy lặng lẽ vuốt bụng, theo độ sủng ái của vương gia với nàng hiện tại, nói vậy không lâu nữa sẽ có tin tức.



“Tịnh Nương.”



“Dạ?” Chân Tịnh phục hồi tinh thần, tiến lại.



“Ban ngày có phải đã xảy ra chuyện gì không? Nếu tâm tình nàng không tốt sẽ ảnh hưởng đến con.”



Chân Tịnh cười nói: “Vương gia, ngài cũng quá thương tiểu nữu nữu.”



Lục hoàng tử nhướn mi cười nói: “Con bé là con của chúng ta, ta sao có thể không thương đây?”



Nghe lục hoàng tử nói vậy, Chân Tịnh chẳng biết sao lại lo lắng, than nhẹ một tiếng: “Hôm nay Tứ muội cũng không lưu lại ăn cơm, có phải vì chuyện của biểu cô nương mà trách thiếp không? Chỉ là trách thiếp thì cũng thôi, nếu ảnh hưởng đến quan hệ của ngài và La thế tử vậy là lỗi của thiếp rồi.”



Lục hoàng tử tiếu tự phi tiếu: “Tịnh Nương, chuyện bên ngoài không cần nàng quan tâm.”



“Vâng.” Chân Tịnh liếc mắt nhìn Lục hoàng tử, làm bộ vô ý oán giận nói: “Hôm nay mọi người hỏi nhìn tiểu nữu nữu giống thiếp hay vương gia, thiếp thấy tiểu nữu nữu và vương gia như từ một khuôn đúc ra đây vậy mà Tú vương phi lại nói tiểu nữu nữu giống Tứ muội, ngài nói lời này có bao nhiêu thú vị……”



Lời nàng còn chưa dứt, cổ tay đã bị Lục hoàng tử nắm, ánh mắt hắn sáng kinh người, giọng nói kì quái: “Tú vương phi quả nói thế?”



Chờ không được câu trả lời của Chân Tịnh, hắn lập tức xoay người nhìn về phía nôi của trẻ sơ sinh, sợ nhìn không kĩ, còn cố ý tiến lại gần, đắc ý nói: ” A, đã nhìn  ra, ánh mắt Tú vương phi không sai a!”



Chân Tịnh……….



Một lúc lâu, sắc mặt khó coi thử hỏi: “Vương gia, ngài…..”



Thần thái lục hoàng tử khôi phục như thường, lơ đễnh nói: “Đứa bé còn nhỏ như vậy sao có thể nhìn ra là giống ai, ta còn chút chuyện, đi thư phòng trước.”



Lưu lại Chân Tịnh ngạc nhiên nghĩ, không đúng a, rõ ràng ngài mới rồi không nói vậy………



Nghĩ kỹ hơn, cả người nàng run lên, toàn thân không thoải mái.