Trời Sinh Một Đôi

Chương 361 : Trân quý

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Edit: Thu Hằng

Beta: Sakura



Hình như Ôn tam cữu rất được Chiêu Phong đế coi trọng, liên tiếp được vời vào trong cung, sau đó không lâu hải cảng Đông Ngu được thiết lập, chính thức mở ra cấm biển.



Việc thiết lập hải cảng cần một người phụ trách, Chiêu Phong đế sai một thái giám thân tín đảm nhiệm, tả hữu hỗ trợ, Ôn tam cữu được phong là tả phó chưởng quản mua bán hải ngoại và xử lý sự vụ thuế quan, tuy chỉ là chức quan lục phẩm nhưng lại là công việc béo bở, dễ đạt được thành tựu. Hữu phó tuyển chọn từ quan viên địa phương để bổ nhiệm.



Như vậy, chỉ còn ít ngày nữa Ôn tam cữu sẽ phải rời kinh, các loại tiệc tùng chiêu đãi ùn ùn kéo đến.



Mua bán trên biển, chỉ cần có tầm nhìn một chút sẽ biết đây là mưa tiền, vô luận là thế gia vọng tộc trăm năm, hay quyền quý mới phất đều muốn nhân cơ hội tham gia vào một chân.



Mặc dù Ôn tam cữu mới chỉ nhận chức Tả phó, lại mới trở về Đại Chu, cấp trên lại chỉ có một vị nhưng khó có thể gặp được, dựa vào kinh nghiệm mười mấy năm trú ở hải ngoại của hắn, chuyện này tất nhiên là sẽ thuận buồm xuôi gió, sợ rằng không tới hai năm sẽ tiến thêm được một bước nữa.



La Nhị Lang hỏi Điền thị “Mẹ, nhi tử nghe nói, phủ Kiến An bá Nhị phu nhân hẹn người cùng đi Đại phúc tự dâng hương?”



Điền thị gần đây đang xuân phong đắc ý, nghe vậy vuốt ve mái tóc nói “Ta còn đang do dự có nên đi hay không đây.”



Tuy nói hôn nhân đại sự, không cần phải bàn bạc với con cái, nhưng trong lòng Điền Thị trước giờ Nhị lang đều là đứa con hiếu thuận, hiểu chuyện lại có phân tấc, bà lại đang trong tình trạng dần dần xa lánh La nhị lão gia, tránh không được muốn cùng nhi tử nói nhiều hơn một chút.



“Mẹ cũng không dối gạt con, là Lý phu nhân nhìn trúng con.” Điền thị hơi có chút đắc ý  nhếch khóe miệng lên, “Mẹ còn đang do dự.”



Trong mắt La Nhị Lang chợt lóe lên tia sáng kỳ dị. Hỏi: “Mẹ do dự cái gì?”



Điền thị bĩu môi “Một nhà mà có hai nữ nhi gả tới cùng một phủ, nói ra có chút không hay. Cái này thì cũng thôi đi, nhưng con nhìn Chân thị xem, nào có để ta vào trong mắt, ta không muốn lại phải nhìn sắc mặt người Chân gia”



Thấy La nhị lang yên lặng không nói, Điền thị ho khan một tiếng “Hai tháng này, cũng có nhiều người cố ý cùng chúng ta kết thân, gia thế cũng không tệ, mẹ nghĩ, không bằng dứt khoát chờ sau kỳ thi mùa xuân lại nói đi”



“Mẹ, không phải mẹ đã quên, Chân Nhị lão gia là quan tứ phẩm. Nói ra là nhi tử trèo cao rồi”



Điền thị lập tức không vui, lông mày dựng lên “Vậy thì thế nào? Một ngày còn chưa phân ra, con chính là công tử phủ Quốc Công nhất đẳng. Với tuổi và xuất thân của con, chờ đậu tiến sĩ, cho dù là công chúa cũng có thể.”



“Mẹ ——” La Nhị Lang có chút im lặng, “Công chúa, nghe thì vinh quang, cũng không phải là người dễ chung sống, người thử nghĩ xem, nếu có một người con dâu là công chúa, làm bà bà có thể là nói không được, đụng cũng không được”



Điền thị vừa nghĩ, trong lòng rùng mình.



Mới vừa rồi bà nói giỡn, nhưng trong cung bây giờ đang có một vị công chúa tính tình tùy hứng nổi danh, mùa xuân tới chính là thời điểm nghị hôn. Nếu thật chỉ hôn cho nhi tử, sau này bà còn phải cung phụng con dâu, vậy không phải tươi sống nghẹn chết sao!.


Chân Diệu chạy tới la lên “Tất cả dừng tay!”



Jack và Ngũ lang đồng thời liếc nhìn nàng một cái, sau đó rầm rầm rầm, đánh nhau kịch liệt hơn.



Chân Diệu cắn răng “Hai tiểu tử thúi, đánh nữa sau này không bao giờ … làm điểm tâm cho các đệ ăn nữa”



Lời này so với tiếng quát lúc trước có tác dụng hơn nhiều, Jack và Ngũ lang lập tức dừng tay, đôi mắt trông mong nhìn nàng.



Thấy mặt Chân Diệu không biểu lộ gì, Ngũ lang ác nhân cáo trạng trước “Đại tẩu, nàng là yêu tinh từ đâu tới? Ta đang vì dân trừ hại!”



Yêu tinh? Khóe miệng Chân Diệu mãnh liệt co rút, lời này nếu là mười năm sau Ngũ lang nói ra nàng cảm thấy thích hợp hơn một chút, hiện tại, chỉ cảm thấy không nói nên lời.



Chân Diệu kéo Alice nước mắt đầy mặt qua, kiên nhẫn chỉnh lại búi tóc của nàng, dùng giọng điệu lơ đãng nói “Ngũ lang, đệ cũng bắt đầu đi học rồi, tiên sinh không dậy đệ, bình lặng không gấp gáp sao, thà kém cỏi chứ không xảo ngôn mới là quân tử chi đạo sao?”



Ngũ lang không phục “Nhưng ta không có nói lung tung, đầu tóc và mắt nàng đều kỳ quái, chính là tiểu yêu tinh!”



“Tóc Alice vừa mềm vừa dài, cũng có hai con mắt giống đệ, nơi nào kỳ quái?”



“Nàng…, màu sắc không giống”



Chân Diệu tiện tay chỉ một lùm hoa cách đó không xa “Các đệ xem, bụi hoa kia có đủ màu sắc, còn có những viên đá màu không đồng nhất kia, chẳng lẽ bảo thạch màu xanh biếc là bảo thạch, còn bảo thạch màu đỏ lại không phải sao?”



Ngũ lang nhất thời mê mang, nhìn Lục lang



Lục lang nghiêm trang nói “Đều là bảo thạch”



“Nhưng là …” Ngũ lang vẫn có chút nghi ngờ “Vậy tại sao mắt chúng ta đều là màu đen, chỉ có nàng là khác?”



Chân Diệu thấy được Alice cũng mang ánh mắt mong chờ nhìn nàng, nhéo gương mặt nàng nói “Cho nên Alice mới trân quý hơn”



Cô bé nhỏ nhắn, khẩn trương cùng với khổ sở trong mắt nhất thời quét sạch.



Chân Diệu mang theo mấy đứa bé đi xa, La Nhị lang mới từ trong bụi hoa, cây cảnh đi ra.