Trời Sinh Một Đôi
Chương 383 : Nổi điên
Ngày đăng: 14:06 30/04/20
Edit: Nora
Beta: Sakura
“Lại nói, Tứ nha đầu đã giúp cho một đại ân.” Lý thị cười nói với Chân Nhị bá: “Ngày nào đó ta nên đến nhà cảm tạ nàng.”
Chân Nhị bá than nhẹ: “Tứ nha đầu đâu chỉ giúp những chuyện này…”
“Lão gia?” Lý thị có chút khó hiểu.
Chân Nhị bá gạt đi, khuyên bà: “Ý tốt của Tứ nha đầu chúng ta nhớ ở trong lòng là được. Lúc này phủ Quốc Công lộn xộn, đừng nên đến làm phiền.”
Lý thị ngẫm lại thấy cũng đúng liền gật đầu, nghĩ đến chuyện hôn nhân của Chân Băng thầm thấy thật may mắn, hé miệng cười nói: “Lão gia, trước kia ta còn ngại Băng Nhi sẽ phải gả ra ngoài kinh. Bây giờ nghĩ lại, thấy chỉ cần tướng mạo tốt thì chuyện gì cũng được cả.”
Chân Nhị bá cười khổ trong lòng, ngoài mặt lại không biểu hiện gì: “Hai ngày này ta muốn đi Thanh Dương.”
“Đi Thanh Dương?”
“Ừ. Dù đã đính hôn nhưng dù sao vẫn không hiểu rõ công tử Khương gia này, nên đi gặp một lần vẫn tốt hơn.”
Lý thị giật giật khóe miệng, thầm nói: “Định thân cũng đã định rồi, lão gia còn đi không phải vẽ vời cho thêm chuyện sao. Lẽ nào ông nhìn lại thấy không tốt thì từ hôn?”
“Chuyện đó sao lại không thể?” Chân Nhị bá ngạc nhiên nhướng mày, hỏi ngược lại.
Lý thị bị hỏi khẽ giật mình, lát sau mới kịp phản ứng, sẵn giọng: “Lão gia nói hay nhỉ! Thật sự từ hôn, không phải người chịu thiệt là Băng Nhi của chúng ta sao?!”
Chân Nhị bá khẽ thở dài, ý vị sâu xa nói: “Chịu thiệt một lúc, còn hơn chịu thiệt cả đời.”
“Lão gia?” Lý thị càng nghe càng thấy hoang mang.
Chân Nhị bá tránh nặng tìm nhẹ nói: “Ngoại trừ chuyện này, vừa vặn còn có chút việc công. Phu nhân đừng nghĩ nhiều nữa.”
Lý thị nhìn Chân Nhị bá hồi lâu, thấy ông thản nhiên, phản phất như không có biểu hiện gì nghiêm trọng mới hồ nghi gật gật đầu.
Thi hội cần khảo thi ba lần, La Nhị lang lại ngã ngay trận đầu chính là chủ đề nổi nhất mấy ngày nay ở kinh thành. Một chuyện là khoa khảo, một chuyện khác khó tránh khỏi có liên quan đến La Nhị công tử.
Trên người đã có ô danh, hắn chỉ có thể vượt xa người khác mới có thể đạt được trình độ tương đương người khác. Đến mỗi kỳ thi, người có thể lách vào đầu cầu độc mộc này đều là ngàn dặm chọn một, hắn lấy gì mà so tài với người ta?
“Phu nhân…” Một nha hoàn hốt hoảng chạy đến, liếc nhìn La Nhị lang muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy?” Điền thị nhíu mày hỏi.
“Tam công tử trở về, đến Hinh viên thỉnh an, không gặp người nên đã đến phòng Tam nãi nãi. Ngài ấy sai nô tỳ đến báo với người một tiếng, chốc nữa sẽ sang thỉnh an người.”
Điền thị chưa kịp lên tiếng, La Nhị lang bỗng nhiên xoay người bước xuống giường, đi nhanh ra ngoài.
“Nhị lang, con đi đâu đấy?” Điền thị hấp tấp đuổi theo. Đáng tiếc La Nhị lang không hề quay đầu lại mà càng đi nhanh hơn, chốc lát đã bỏ rơi Điền thị lại sau lưng.
La Tam lang vừa tiến vào Hạm Đạm cư thì liền trông thấy Chân Diệu cũng đang ở đây, hắn giật mình, có chút không được tự nhiên lại vừa mừng rỡ, vội chào nàng: “Thì ra Đại tẩu cũng ở đây.”
Chân Diệu cười dịu dàng nói: “Nghe tổ mẫu nói Tam đệ muội nôn ọe dữ quá, nên ta làm hai món ngon ngon đến cho nàng nếm thử.”
“Phiền Đại tẩu phải nhọc lòng rồi.” La Tam lang liếc nhìn Điền Tuyết, thấy khí sắc nàng còn tốt mới yên lòng. Hắn biết mình sắp làm cha nên tâm tình có chút kích động.
“Được rồi, hiếm khi Tam đệ được trở về, ta không quấy rầy nữa.” Chân Diệu đứng dậy, ngăn không cho vợ chồng Tam lang đưa tiễn: “Chỉ có mấy bước thôi. Ta còn thường đến nữa, không cần khách khí như vậy.”
Nàng phất tay đi ra ngoài, cửa bỗng nhiên bị đá văng, một người lao vào đâm phải nàng, khiến nàng có chút loạng choạng.
La Tam lang nhanh như chớp tiến tới, đỡ lấy Chân Diệu: “Đại tẩu, tẩu không sao chứ?”
Hắn trừng mắt nhìn người vừa xông vào, lạnh giọng hỏi: “Nhị lang, ngươi nổi điên gì vậy?” Trong cơn phẫn nộ, đến Nhị ca cũng không kêu.
La Nhị lang trợn mắt nhìn hắn chằm chằm, người không biết còn tưởng hắn có thù cướp vợ, hận giết cha cũng không bằng.
“Tam lang, ta có hôm nay đều do ngươi làm hại!” La Nhị lang xông tới, đánh úp vào người La Tam lang.
Nếu đêm đó Tam lang không đi tìm hắn nổi điên, như thế nào lại xảy ra những phong ba về sau!