Trời Sinh Một Đôi

Chương 386 : Trước lột một lớp da

Ngày đăng: 14:06 30/04/20


Chân Diệu ngồi dưới tay Lão phu nhân, bưng chén trà hoa sen vân sứ men xanh nhấp lấy một ngụm. Lúc lão phu nhân hỏi lời này, nàng nhẹ nhàng đặt chén trà lên bàn hơi nghiêng, sứ men xanh đụng vào mặt bàn gỗ hoa phát ra tiếng vang thật nhỏ.



Trong lúc đang giằng co, Lục Quyên vô thức nhìn thoáng qua.



Nàng quỳ dưới đất, đầu cúi thấp, chỉ có thể nhìn thấy sứ men xanh xanh tươi ướt át, đôi tay bưng trà thon dài ưu mỹ, tay trắng hồng và men xanh cùng tôn lên lẫn nhau. Có một loại người thật xinh đẹp.



Chân Diệu nghĩ thầm, nước trà nóng quá, hay nàng từ từ hãy uống.



Lục Quyên lại nghĩ, Đại nãi nãi đang nhắc nhở nàng không được nói lung tung sao?



Nàng trước giờ vẫn luôn đi theo Điền thị, đã trải qua chuyện Chu Nhan bị thất sủng, Lục Nga bị đuổi, đủ loại phong ba. Lục Quyên là người tâm tư nhạy cảm, trước sự bức bách của Lão phu nhân, nàng nghĩ, bây giờ không nói tình hình thực tế là không được. Thế nhưng sự thực này nên nói thế nào đây?



Phải biết chuyện Tam công tử gây ra khiến Yên Nương thành chuyện cười của đám nha hoàn, nàng chứng kiến đấy. Thế nhưng hôm nay lúc tranh chấp, Đại nãi nãi lại luôn miệng ám chỉ người cùng Yên Nương lại là một người khác, là Nhị công tử.



“Lục Quyên?” Lão phu nhân có chút không kiên nhẫn, hơi cao giọng.



La Nhị lão gia vốn không hiểu chuyện gì, đá cho Lục Quyên một cước ngã xuống đất, quát mắng: “Tiện tỳ này, Lão phu nhân hỏi ngươi, ngươi còn ấp a ấp úng làm gì? Còn không thành thật khai báo ta sẽ bán ngươi vào kỹ viện ngay lập tức!”



“Lão Nhị!” Lão phu nhân không đồng tình trách mắng.



Bọn họ là nhà từng nhuốm máu trên sa trường, sát khí rất nặng. Bình thường đối với đám hạ nhân đều luôn khoan dung. Nếu như có làm sai chuyện để bị bán đi, cũng sẽ không bức người ta đến con đường chết.



La Nhị lão gia mặc dù không dám chống đối Lão phu nhân, ánh mắt nhìn vào Lục Quyên lại tràn đầy âm lãnh.



Dù nói thế nào, nếu ông thật sự muốn xử trí một tiểu nha hoàn vẫn có thể làm được đấy.



Lục Quyên chống tay nâng người dậy, phịch té xuống đất, đến kêu đau cũng không dám, trong nháy mắt đáy lòng đã có quyết định.



Nàng quỳ ngay ngắn một lần nữa, đầu cúi xuống thật thấp, nhưng ngữ điệu lại rất rõ ràng: “Lão phu nhân, nô tỳ không phải không biết rõ… thật ra là không dám nói!”



Lão phu nhân nhíu mày thật chặt. Bà biết, những đại nha hoàn thiếp thân hầu hạ chủ tử đều sẽ biết được rất nhiều chuyện bí mật của chủ tử, sợ nói ra miệng sẽ gây họa, không dám nói cũng là bình thường.



“Lục Quyên, ngươi không dám, vẫn luôn có người dám thôi.” Lão phu nhân thản nhiên nói.



Nếu nha hoàn này không quá phận bà sẽ lưu lại một con đường, còn nếu muốn cò kè mặc cả thì đừng vọng tưởng.
Ông quay người ra, như thể sẽ đi tìm La Nhị lang tính sổ, bị lão phu nhân quát cho quay lại.



“Lúc này tất cả người trong phủ đều đang suy đoán nguyên do Điền thị đến tìm Yên di nương gây chuyện, ngươi đây là muốn họ đều biết có liên quan đến Nhị lang sao?”



La Nhị lão gia hậm hực dậm chân.



Lão phu nhân muốn xác định người có dính dấp đến Yên Nương, còn về phần sâu hơn bà lại không dám nghĩ đến, bằng không thì ngoài phẫn nộ và khó chịu ra cũng chẳng được gì.



Bà nâng ánh mắt nhìn Yên Nương, thở dài: “Yên di nương, niệm tình ngươi sinh dưỡng Bát lang, ta sẽ không đuổi ngươi đi. Phía tây phủ Quốc Công có một tiểu viện nhiều năm không người ở, về sau ngươi dời qua đó ở. Hoa nở quá tươi đẹp sẽ khuấy động nhân tâm, vẫn nên đừng để người nhìn thấy thì hơn.”



“Mẫu thân!” La Nhị lão gia nhịn không được cầu tình.



Một đóa hoa yêu kiều như vậy đã chiếm trọn lòng ông, muốn ông từ nay về sau không nhìn thấy nữa, sao ông cam lòng cho đặng!



Lão phu nhân mặt trầm như nước: “Hay là, hiện tại ta sai người dâng cho Yên di nương một ly rượu độc?”



La Nhị lão gia toàn thân run bắn, không dám nhiều lời thêm nữa, lửa giận trong lòng với La Nhị lang lại càng dâng cao.



“Lục Quyên.”



“Nô tỳ xin nghe.” Lục Quyên bồn chồn trong lòng, hèn mọn phủ phục dưới đất.



“Về sau ngươi đi hầu hạ Yên di nương.”



Lục Quyên run giọng nói: “Dạ”



Có thể có kết quả này, mà không phải bị bán, bị uống thuốc độc nàng đã thấy đủ rồi.



“Nhị lang thất bại khoa cử, tâm tình tích tụ, đưa hắn đến thôn trang ngoài thành tĩnh dưỡng đi. Về phần Bát lang, trước bế đến viện của ta. Ta mệt rồi, vợ Đại lang, đỡ ta về Di An đường.”



Một hồi giông tố cứ như vậy xử lý xong. Yên di nương bị giam cầm, mọi người trong phủ đều cho rằng Điền thị bị bệnh nặng. Mà Điền thị, bệnh tình quả thực ngày càng nghiêm trọng.



Đúng lúc này, tin tức Thập Lý trang ở Kinh Châu bị vỡ đê truyền đến kinh thành.